THƠ VẪN ĐI BẰNG TRÁI TIM

GIỮA THẾ GIỚI CHẠY BẰNG THUẬT TOÁN, THƠ VẪN ĐI BẰNG TRÁI TIM
NGUYỄN TIẾN THANH
Kính thưa các bậc tiền bối, các nhà thơ, các nhà nghiên cứu, các anh chị và những người bạn đồng hành của thi ca.
Tôi thật sự xúc động khi được gặp lại nhiều gương mặt thân quen của thi ca hôm nay - những người vẫn còn tin rằng thơ chưa biến mất, chỉ đang tìm cách nói khác đi. Có lẽ, chính niềm tin ấy khiến ta càng khiêm nhường hơn trước thơ - bởi càng tin, ta càng thấy mình hiểu nó ít đi.
Tôi xin phép được bắt đầu từ một điều rất nhỏ. Một câu thơ, khi được viết ra, không hề biết nó sẽ đi đâu. Nó có thể nằm im trong cuốn sổ tay, lạc giữa một tập bản thảo chưa kịp in, hoặc bất ngờ được ai đó đọc lên trong một buổi chiều nhiều gió. Nhưng có lẽ, điều kỳ lạ nhất là: nó vẫn tìm được cách để tồn tại, như hạt bụi nhỏ trong trí nhớ của người khác. Và có lẽ, chỉ vì vậy mà chúng ta vẫn còn ở đây - để nói về thơ, giữa một thế giới đang cuộn tròn trong dữ liệu, nhanh hơn cảm xúc và ngắn hơn một câu lục bát.

