UỐNG RƯỢU VỚI CHỒNG
UỐNG RƯỢU VỚI CHỒNG
NHỚ TRỊNH CÔNG SƠN
Thơ: kao Sơn
Lời bình: Trần Trọng Giá
Tự bao giờ...
Người đã ngấm vào tôi
Những nỗi buồn ĐỊNH MỆNH
Định mệnh Nắng
Định mệnh Mưa
Định mệnh tôi... ngu ngơ
Tuổi đá buồn phủ rêu mặt đá
Định mệnh yêu thương
những con người chưa bao giờ gặp cả
và đau những điều chưa từng bị đau
Vanvn– Nhà thơ Bảo Ngọc đã thay lời con trẻ ở vùng cao viết lên những vần thơ ca ngợi vẻ đẹp của thầy cô và những hy sinh thầm lặng ấy với lòng biết ơn sâu sắc qua bài thơ “Cô giáo về bản”.
CON ĐƯỜNG
Phan Thị Thanh Nhàn
Nếu anh đi với người yêu
Chỉ xin anh nhớ một điều - nhỏ thôi
Con đường ta đã dạo chơi
Xin đừng đi với một người khác em
Hàng cây nay đã lớn lên
Vươn cành để lá êm đềm chạm nhau
Hai ta - ai biết vì đâu
Hai con đường rẽ xa nhau, xa hoài
Nếu cùng người mới dạo chơi
Xin anh tránh nẻo đường vui ban đầu.
LỜI BÌNH NGUYỄN THỊ THIỆN
Nhà thơ Phan Thị Thanh Nhàn (1943 - Hà Nội) – người đã được tặng Giải
thưởng Nhà nước về Văn học Nghệ thuật năm 2007 - là gương mặt thơ nữ xuất sắc
có nhiều đóng góp vào sự phát triển của nền thơ ca Việt Nam hiện đại. Thơ bà đa
dạng về nhiều chủ đề song tôi cùng nhiều người đọc nữa yêu thích nhất mảng thơ
tình của bà. Trong đó, bài "Con đường" rất tiêu biểu cho phong cách nghệ thuật thơ
Phan Thị Thanh Nhàn. Thi phẩm là lời bày tỏ, nhắn nhủ của người phụ nữ với
người yêu năm xưa một ước nguyện, một yêu cầu bình dị nhưng rất tha thiết.
Bài thơ chỉ gồm mười câu lục bát nhuần nhị, ngôn ngữ thơ thuần Việt nhưng
không phải là lời giãi bày tình yêu. Điều này làm nên sức hấp dẫn và nét độc đáo
riêng của áng thơ với sự xuất hiện hai nhân vật: anh, em, giữa họ có một nhân
chứng là con đường.
Trong bài, hình ảnh con đường được được hiểu đa nghĩa. Trước hết con
đường chỉ đường đi lối lại nối nơi này với nơi kia, địa điểm này tới địa điểm khác
để con người đi lại hay vận chuyển. Con đường ở đây là có thực, hàng cây hai bên
từng là nhân chứng những lần anh và em bên nhau. Tiếp nữa đây là con đường
riêng dẫn đến tình yêu của hai người thuở ấy, có khi họ “yêu nhau chỉ vì yêu nhau”
(Trần Tiến). Và nghĩa cuối cùng là con đường đời, con đường mà “Hai ta - ai biết
vì đâu? Hai con đường rẽ xa nhau xa hoài”. Cuộc sống của mỗi người có những
nẻo riêng, tình yêu và cuộc đời có sự tương đồng thì đó là hạnh phúc.
ĐỌC "TIỆC RƯỢU TRONG MƠ", THƠ CỦA ĐẶNG XUÂN XUYẾN
Nguyễn Toàn Thắng
*
Đặng Xuân Xuyến là người thích uống rượu. Bạn bè đến nhà chơi anh thường lấy rượu ra rủ rê "làm vài chén nhé" và khi đã ngồi “lai rai” với nhau thì anh uống hết mình, uống đến khi nào “say đứ đừ đừ” mới dừng cuộc rượu. Anh cũng có nhiều bài thơ viết về rượu và trong số các bài thơ viết về rượu, tôi rất thích bài "Tiệc rượu trong mơ" vì bài thơ này không chỉ hay mà còn thể hiện đúng phong cách uống rượu của Đặng Xuân Xuyến.
TIỆC RƯỢU TRONG MƠ
- Tặng “thằng bạn” đối tửu trong mơ -
Dốc ngược chai
Chắt thêm vài giọt rượu
Cạn ly này
Mai mỗi đứa một nơi