NỔI LỬA LÊN EM
(Truyện ngắn)
LƯU BÁ THỊNH
Trên đường hành quân vào Nam chiến đấu, tôi được nghe câu chuyện cTảm động về một nữ quân y ở trạm tiền phương trên dãy Trường Sơn.
Trạm cứu thương này nằm giữa hai dãy núi gần ngay con đường huyết mạch của bộ đội ra Bắc, vào Nam - thuộc cung đường số 15, được rừng cây che phủ, nên khá an toàn trong một thời gian khá dài.
Bọn máy bay Mỹ quần thảo đêm ngày, hòng ngăn chặn con đường chuyển quân của ta. Chúng bắn phá con đường rất ác liệt. Bụi đọng trên đường dầy ngập đến mắt cá chân. Bộ đội hành quân qua đây bị thương vong rất nhiều.
Tuy vậy trạm cứu thương vẫn trụ vững vì bọn địch chưa phát quang được rừng cây che phủ, hơn nữa trạm nằm giữa khe núi, được các dãy núi hai bên bao bọc, nên máy bay Mỹ khó bắn trúng hoặc thả bom vào trạm. Nên thực tế, trạm vẫn là nơi khá an toàn.
Bộ đội bị thương vào trạm, được sơ, cấp cứu kịp thời, chữa trị một thời gian, sau đó được chuyển lên tuyến trên, những ai khỏe mạnh lại có thể trở về đơn vị chiến đấu.
Phụ trách trạm là Đại đội trưởng Trần Phương, cấp bậc Đại úy, người Quảng Bình,
to cao, dáng người cục mịch, nhưng rất nguyên tắc X1.