Thứ Bảy, 18 tháng 10, 2025

TIỂU LUẬN của NGUYỄN THỊ MAI

 

TIỂU LUẬN của NGUYỄN THỊ MAI 

 

      nh_n.t.mai_1

PHỐ CỔ HÀ NỘI VỚI TRÁCH NHIỆM CAO CẢ

CỦA VĂN NGHỆ SĨ THỦ ĐÔ.

 

Phố cổ Hà Nội được hình thành từ lâu đời. Xa xưa nhất là thời nhà Lý nhà Trần hưng thịnh. Bấy giờ dân cư từ các làng quanh Đồng bằng Bắc bộ quy tụ về khu vực kinh thành Thăng Long của nước Đại Việt làm ăn, buôn bán, dần dần tạo thành khu đô thị tập trung dân cư, hoạt động tiểu thủ công nghiệp và buôn bán giao thương, hình thành lên những phố nghề đặc trưng, mang những nét truyền thống riêng biệt của cư dân thành thị. Sau này Kinh đô nhà Nguyễn chuyển về Phú Xuân (Huế) thì nơi đây vẫn là nơi buôn bán giao thương, sầm uất, mang đậm nét một đô thị trung cổ phương Đông.

 Đến thời Pháp thuộc, thương nhân  Hà Lan, Anh, Ấn Độ, Bồ Đào Nha, Pháp và Hoa Kiều vẫn đến đây mở các tiệm cao lâu, mở các cửa hàng dịch vụ buôn bán càng làm cho giao thương mở rộng, cơ sở hạ tầng được xây dựng, các phố làng nghề được phát triển trở thành truyền thống mang những nét riêng biệt của Hà Nội 36 phố phường. Bao trăm năm trôi qua, phố vẫn giữ được nét đẹp cổ kính của nơi buôn bán phồn hoa thanh lịch. Và trở thành hồn cốt của Thủ đô Hà Nội.

Thứ Sáu, 17 tháng 10, 2025

THÁI XUÂN NGUYÊN dịch S. ESENIN

 

THÁI XUÂN NGUYÊN dịch S. ESENIN 

 exenhin

n.xuan_thai

  1. ДАЛЁКАЯ ВЕСЁЛАЯ ПЕСНЯ

 

Далеко-далеко от меня

Кто-то весело песню поёт.

И хотел бы провто́рить ей я,

Да разбитая грудь не даёт.

Thứ Năm, 16 tháng 10, 2025

NGƯỜI THỨC QUA CUỘC ĐỜI NHÌN TÌNH YÊU



 NGƯỜI THỨC QUA CUỘC ĐỜI NHÌN TÌNH YÊU

                   MA NGUYỄN ANH TUẤN
Thị trấn Xuân Hòa - Vĩnh Phúc hai mươi năm trước...
Tối mịt, sau khi ăn uống quấy quá cho xong tại quán cơm bình dân, tôi và Trần Hòa Bình đang định quay lên căn phòng tập thể của Bình ở Đại học Sư phạm Hà Nội II, thì Bình bảo: "Tôi với ông đi dạo quanh thị trấn đi?"
Hồi ấy, chỉ cần ra khỏi khu vực của trường ĐHSP là khung cảnh vắng ngắt, ao chuôm đầm lầy ngổn ngang. Chúng tôi lang thang trong đêm vắng. Chỉ có tiếng côn trùng, ếch nhái hân hoan chào đón những bước chân lãng du...
Thời đó, Trần Hòa Bình còn là một thầy giáo ngành sư phạm. Thỉnh thoảng, tôi lại phóng xe lên Xuân Hòa với anh, những hôm anh có giờ dạy ở trường. Quang cảnh tịch mịch của thị trấn nghèo không xa lạ với chúng tôi. Nhưng lần nào chúng tôi cũng đều tìm thấy thêm một điều gì đó thi vị, thân thương đối với hai kẻ cô đơn, hạnh phúc gia đình trắc trở... Đi mãi lên gần phía hồ Đại Lải, một cơn mưa giông bất chợt ào xuống, chúng tôi chạy vội trú chân trong một quán lá sơ sài ven đường. Hai đứa rét run, im lặng nhìn mưa đêm, âm thầm theo đuổi những nỗi niềm run rẩy mơ hồ của cõi đời phù du...
Hơn tiếng sau, mưa ngớt, chúng tôi lóp ngóp trở về phòng tập thể của Bình... Quá nửa đêm, khi tôi đang gật gà ngủ ngồi bên một cuốn sách, thì Trần Hòa Bình lay tôi dậy. Anh đã đặt sẵn chai rượu trắng nút lá trên sàn đá hoa. "Ngủ làm gì ông, phí của giời!" Anh với tay lên bàn cầm một tờ giấy có những dòng viết vội. "Làm tí rượu nhạt cho tỉnh, rồi tôi đọc ông nghe. Tôi vừa viết xong đây."

Thứ Ba, 14 tháng 10, 2025

TRẦN HÒA BÌNH – CÁNH DIỀU XANH CỦA XỨ ĐOÀI MÂY TRẮNG

 


TRẦN HÒA BÌNH –

CÁNH DIỀU XANH CỦA XỨ ĐOÀI MÂY TRẮNG
                         NGUYỄN THAM THIỆN KẾ
Cánh cửa sơn xanh phai bạc khép hờ. Tôi gõ cửa. Không ai thưa, nhưng có khói thuốc lá tuôn phào ra khe cửa giao nhau. Không lẽ ông bạn tôi hôm nay có vấn đề. Cậy ở khu tập thể Tỉnh ủy nên dám để chiếc xe máy cào cào Babetta sứt sẹo dựng trên hè, không thèm khóa.
Một chút tự ái, khiến tôi mạnh dạn đẩy cánh cửa bước vào.
Tối om. Khói thuốc quánh đặc. Ánh sáng ùa tràn căn phòng. Nhưng phải chớp mắt vô hồi, tôi mới nhận ra người đàn ông chừng hơn ba mươi ngồi thu lu, lầm lì trong chiếc ghế xa lông gỗ xà cừ long vỡ vec-ni, sau chiếc bàn có mặt kính cắt thủ công bừa phứa đầu mẩu, tàn thuốc, vỏ bao và đôi tất xám thủng gót vắt lõng thõng bên mép…
Sự hiện diện của tôi loãng tan đi đâu mất, không chút tác động đến người đàn ông. Mãi khi tôi cất tiếng chào thì anh ta mới làm ra vẻ giật mình ngẩng lên.
Cặp kính cận lóe sáng, da ngăm, mặt lạnh trơ, quần áo bò nhàu nhĩ, mái tóc dài bờm xờm vẻ lâu không chăm sóc. Mệt mỏi và thiếu ngủ in hằn.
- Dạ… anh Khánh… đi ra ngoài chợ đón vợ. Anh ngồi chờ một chút. Khánh chắc về ngay thôi…
Nhỏ nhẹ, lịch lãm, rõ ràng, trong sáng nhưng không đầy đặn, giọng nói khiến tôi có cảm tình bởi chiều sâu văn hóa hay là sự trải nghiệm cô độc của chủ nhân. Tôi vốn hay cảm nhận người khác qua giọng nói. Chuỗi âm sắc của câu nói cất lên, đã cuốn hút tôi tức thì. Tôi đứng yên chờ đợi, người đàn ông không hề nhúc nhích làm động tác gì đó tiếp theo như là kiếm ấm nước hay kéo chiếc ghế làm vì. Tôi đành phải tự ổn định chỗ ngồi và chờ đợi.

Thứ Hai, 13 tháng 10, 2025

120 NĂM JEAN-PAUL SARTRE (1905 -2025)

 


120 NĂM JEAN-PAUL SARTRE (1905 -2025) – TỪ BIỆN MINH CHO SỰ HIỆN HỮU ĐẾN BIỆN HỘ CHO TRÍ THỨC: MỘT KHAO KHÁT LÀM NGƯỜI

Bùi Văn Nam Sơn
Tưởng nhớ Phan Huy Đường
MỘT VOLTAIRE CỦA THẾ KỶ XX
Xin hãy hình dung một người Pháp vừa ra đi, cả Paris tang tóc. Hơn năm mươi nghìn người, trong thời buổi bận rộn, tề chỉnh một màu đen, lưu luyến tiễn ông đến nơi an nghỉ cuối cùng. Hơn cả một đám tang, người dân Paris – và đâu chỉ Paris! – đưa tiễn và lưu luyến tuổi trẻ “thao thức” của chính mình và của cả một thế hệ. Niềm thao thức vẫn khôn nguôi, mỗi khi nhớ lại đám tang ấy, con người ấy.
Chỉ với ngòi bút trong tay, người ấy để lại hơn 4000 trang “triết học thuần túy”, hơn 4000 trang tiểu sử – từ khi qua đời sách của ông còn tiếp tục công bố nhiều hơn bao tác giả khác đang sống –, thêm hơn 2000 trang truyện ngắn, truyện dài, kịch, kịch bản phim, và vô số tiểu luận, lời tựa, thư từ, luận chiến. Những quán cà phê khi sinh thời ông ngồi – đọc, viết tại chỗ – được du khách trầm trồ, chỉ chỏ, thích thú hơn cả tháp Eiffel. Sức viết đã vậy, sức đọc cũng ghê gớm. Sách ông đầy những lưu ý, ám chỉ vô số tác giả, tác phẩm văn chương Pháp và triết học Đức. Bên cạnh những tham khảo minh nhiên về Descartes, Hegel, Marx, Husserl và Heidegger, còn thấy bóng dáng thường trực của Kant, Schopenhauer, Kierkegaard, Nietzsche, Freud, Alfred Adler, của Dilthey, Scheler, Jaspers, Bergson... Trong học thuật, khó định danh ông là gì: triết gia, sử gia, nhà xã hội học? Trong văn nghệ, là nhà viết tiểu luận, nhà văn, nhà báo, nhà diễn thuyết? Sartre hầu như thành thạo đủ mọi thể loại.

THƠ LAN LÊ

 

THƠ LAN LÊ 

 

     

 

 

 

 anh_lan_le

 

 

"BÙA" TRUNG DU

 

Ai về Đất Tổ Trung Du

Chào hè cọ ỏm, tiễn thu.... sắn lùi

Là nhân sâm của niềm vui

Thay cơm tẻ suốt một thời u minh

Chủ Nhật, 12 tháng 10, 2025

THÁI XUÂN NGUYÊN dịch S.ESENIN

 

THÁI XUÂN NGUYÊN dịch S.ESENIN 

       exenhin

n.xuan_thai

 

       

  1. СЛЁЗЫ

 

Слёзы… опять эти горькие слёзы,

Безотрадная грусть и печаль;

Снова мрак… и разбитые грёзы

Унеслись в бесконечную даль.

 

Что же дальше? Опять эти муки?

Нет, довольно… Пора отдохнуть

И забыть эти грустные звуки,

Уж и так истомилася грудь.

 

Кто поёт там под сенью берёзы?

Звуки будто знакомые мне -

Это слёзы опять… Это слёзы

И тоска по родной стороне.

 

Но ведь я же на родине милой,

А в слезах истомил свою грудь.

Эх… лишь, видно, в холодной могиле

Я забыться могу и заснуть.    

1911-1912

 

Dịch nghĩa:

 

NHỮNG GIỌT NƯỚC MẮT

Thứ Bảy, 11 tháng 10, 2025

VIỆT NAM TRÊN TẠP CHÍ "NGỌN LỬA NHỎ" CỦA LIÊN XÔ

 

VIỆT NAM TRÊN TẠP CHÍ "NGỌN LỬA NHỎ" CỦA LIÊN XÔ


     vna_potal_phu_tho_lien_hoan_hat_xoan_thanh_thieu_nhi_thanh_pho_viet_tri_lan_thu_vi_nam_2019_stand

SÁU MIẾNG PHO MÁT
1.Mình mới đọc qua tạp chí Ngọn lửa nhỏ (Ogoniok) của Liên Xô, số 36, tháng 9/1950. Số tạp chí ra đời cách đây đã 75 năm.
Trong số tạp chí này, bạn đã dành cho Việt Nam 3 trang. Cần nhớ rằng đây là thời điểm mà Liên Xô vừa công nhận Nước Việt Nam dân chủ cộng hòa (1/1950) sau rất nhiều nỗ lực của Chủ tịch Hồ Chí Minh và Chính phủ ta. Đây cũng là số tạp chí ra vào đúng dịp kỷ niệm 5 năm Quốc khánh của Nhà nước VNDCCH non trẻ.
Bài báo thứ nhất có tên "Dân tộc Việt Nam chiến thắng"(Народ Вьетнам победит). Bài báo thứ hai có tên "Trung với Nước, Hiếu với Dân" (Верен родине Верен народу).
Bài báo đầu như một bài xã luận, điểm qua tình hình của VN trước CM và hiện tại đang trong cuộc kháng chiến trường kỳ chống Pháp. Bài báo thứ hai kể về cuộc gặp mặt với một sĩ quan quân đội Việt Nam, với những câu chuyện khá thú vị.

Thứ Sáu, 10 tháng 10, 2025

TIỂU LUẬN của NGUYỄN THỊ MAI

 

TIỂU LUẬN của NGUYỄN THỊ MAI 

       

Nhà văn Nguyễn Thị Thiện – Người làm nhịp cầu

đưa bạn đọc đến văn chương

mai_ao_vang

TÁC GIẢ NGUYỄN THỊ MAI

 

anh_nha_giao_-_nha_van_nguyen_thi_thien

                                                           NHÀ VĂN NGUYỄN THỊ THIỆN

Trong mấy năm gần đây, cây bút bình thơ Nguyễn Thị Thiện được nhiều người biết đến từ những trang báo quen thuộc với bạn đọc như ấn phẩm Hạnh phúc gia đình của báo Phụ nữ Việt Nam, Báo Văn Nghệ của Hội Nhà văn… nhưng đáng kể phải là chị đã xuất bản đều đều 5 năm qua với 8 tập sách. Trong đó tập Nơi biên cương Tổ quốc là tập sách nóng hổi nhất vừa ra lò cuối tháng 8.

Viết khỏe, viết nhiều, hăm hở và sung sức … là vốn quý của Nguyễn Thị Thiện, nhưng điều đáng nói là chị viết khá chất lượng, thủy chung với một thể loại Bình thơ (và chỉ bình thơ) là ít có cây bút phê bình lý luận nào làm được như vậy.

Thứ Năm, 9 tháng 10, 2025

THÁI XUÂN NGUYÊN dịch S. ESENIN

 

THÁI XUÂN NGUYÊN dịch S. ESENIN 

 

exenhin

n.xuan_thai

 

 

ВЕСЕННИЙ ВЕЧЕР

 

Тихо струится река серебристая

В царстве вечернем зеленой весны.

Солнце садится за горы лесистые,

Рог золотой выплывает луны.

 

Thứ Tư, 8 tháng 10, 2025

CAO THỦ CÁ CƯỢC

 

CAO THỦ CÁ CƯỢC 

 tiu_lm

       

Hôm qua kể chuyện bà già Nga, hôm nay là bà già Mỹ:
CÁ CƯỢC "HAI QUẢ TRỨNG" HÌNH VUÔNG
(Phan Việt Hùng dịch)
Một bà già nhỏ thó vào Nhà băng quốc gia, tay khư khư một túi tiền. Bà nằng nặc gặp đích thân chủ Nhà băng để mở tài khoản gửi tiền. Sau một hồi cãi cọ với các nhân viên, bà cũng được đưa đến gặp ngài chủ tịch.
Ông chủ Nhà băng quốc gia hỏi xem bà muốn gửi bao nhiêu. Bà già đáp:
-165.000 đô-la.
Rồi bà đổ toẹt đống tiền ra bàn.
Qúa kinh ngạc vì số tiền của bà già, ngài chủ tịch Nhà băng quốc gia hỏi:
-Thưa bà, tôi rất ngạc nhiên vì bà đem theo mình nhiều tiền đến thế. Cho hỏi là bà kiếm số tiền đó đâu ra?
-Tất cả là do thắng cược đấy- Bà già đáp.
-Thắng cược ư? Bà cá cược kiểu gì vậy?
-À, À....ví dụ như là tôi có thể cá với ngài 25.000 đô, là "hai quả trứng" của ngài không phải hình tròn như mọi người, mà là hình vuông.
-Ha ha...Thật là trò cá cược ngu ngốc, bà chẳng bao giờ thắng được đâu-Ngài chủ tịch tuyên bố.

Thứ Ba, 7 tháng 10, 2025

GIỚI THIỆU "BA NGƯỜI CÙNG LÀNG"

 

GIỚI THIỆU "BA NGƯỜI CÙNG LÀNG" 


     dat_nguyen-huu_ngon-ngu

       NHÀ VĂN HỮU ĐẠT


BA NGƯỜI CÙNG LÀNG
LÁT CẮT VỀ SỐ PHẬN CỦA MỘT THẾ HỆ TRÍ THỨC THỜI BAO CẤP
Nguyễn Trọng Tân
(Đọc tiểu thuyết “Ba người cùng làng” của nhà văn Nguyễn Hữu Đạt)
Ba người hay bốn người. Cuộc đời của ba chàng trai và nhân vật “Tôi” cô gái, người dẫn chuyện? Họ đều xuất thân từ ngôi làng Hải Hòa Hạ có tên tục là làng Lông Bông.
Một ngôi làng điển hình của vùng quê châu thổ sông Hồng đã trải qua biết bao thăng trầm của thời cuộc. Một ngôi làng quy tụ bởi những người tứ chiếng từ muôn phương trôi dạt về thành một đơn vị hành chính với bao nhiêu phong tục, hủ tục, biết bao buồn vui của số phận. Làng Lông Bông như cái sân khấu cho các nhân vật thi thố trên đó. Nó có thật hay không, không quan trọng. Nó là cái làng mang hình tượng nghệ thuật, là cái “cuống rốn” nối những người con xa quê với nơi sinh thành của mình. Nếu làng Lông Bông là nơi “sinh” thì khu ký túc xá một trường đại học lớn là nơi “sống”. Một ốc đảo bị bao quanh bởi ruộng nước và ao hồ. Con đường đất nhỏ duy nhất chạy từ bến xe điện ngoài quốc lộ vào. Hàng cây phi lao lơ thơ. Cách một dải đất hẹp ngâm nước bỏ hoang là hàng rào của một trường đại học khác. Nơi đây gắn liền với bao nhiêu kỷ niệm buồn vui, tình yêu và cả những ước mơ của nhiều thế hệ sinh viên những khóa học sau chiến tranh.

Thứ Hai, 6 tháng 10, 2025

THƠ ĐẶNG XUÂN XUYẾN

 

THƠ ĐẶNG XUÂN XUYẾN 


       ng_xun_xuyn

Chùm thơ Đặng Xuân Xuyến

*

LẠI NỮA...

 

Lại nữa, một đêm. Lại một đêm

Lại nghe rón rén mé bên thềm

Lại mùi ngai ngái nơi chăn đệm

Lại tiếng thở dài buôn buốt đêm.

*.

Chủ nhật, 01 tháng 06-2025

ĐẶNG XUÂN XUYẾN

 

VIẾNG CỤ BÙI HIỀN

(Cảm tác khi đọc tin Cụ Bùi Hiền về cõi hư vô)

 

Ô hô Cụ đã người thiên cổ

"Cải cách" (1) Cụ ơi "lắm chuyện rồ" (2)

Trăm năm bia miệng còn đấu tố

Kính Cụ an lòng cõi hư vô!

-------

(1): Phó Giáo sư, Tiến sĩ Bùi Hiền đề xuất cải tiến chữ Quốc ngữ.

(2): Dư luận dậy sóng bất bình về đề xuất cải tiến chữ Quốc ngữ.

*.

Hà Nội, 12 tháng 05 năm 2015

ĐẶNG XUÂN XUYẾN

 

VIẾT CHO NGÀY SINH NHẬT

Chủ Nhật, 5 tháng 10, 2025

ĐỌC LẠI THƠ TỐ HỮU

 

ĐỌC LẠI THƠ TỐ HỮU Sửa


     trn_ng_khoa_1

ĐỌC LẠI THƠ TỐ HỮU
(TRẦN ĐĂNG KHOA)
Có lần bàn về giá trị của văn học nghệ thuật, nhà thơ, nhà phê bình nghiên cứu Xuân Diệu có nói rất sâu sắc rằng: “Một tác phẩm nào đó mà sống được đến 50 năm thì đã có thể xem như nó thuộc về cói vĩnh viễn”. Đấy là chiêm nghiệm của Xuân Diệu, cách tính của Xuân Diệu trong thời đại của ông, khoảng những năm 70, 80 trước đổi mới. Còn bây giờ, những giá trị giả tàn lụi nhanh lắm. Có khi chỉ năm trước, năm sau đã không còn đọc lại được nữa rồi. Bởi thế có nhà phê bình bảo: Bây giờ, tác phẩm chỉ cần trụ được 5 năm thì đã có thể xem như nó thoát được cái nạn “ô xi hóa” của thời gian.

Thứ Bảy, 4 tháng 10, 2025

TRẬN RƯỢU NHỚ ĐỜI!

 

TRẬN RƯỢU NHỚ ĐỜI Sửa


      ng_xun_xuyn

TRẬN RƯỢU NHỚ ĐỜI!

- Viết tặng Nguyễn Toàn Thắng -

ĐẶNG XUÂN XUYẾN

*

Một bận, không biết “cú” chuyện gì, Thắng xuống nhà “gạ” lão lên Triệu Việt Vương “nếm” rượu. Lão là thằng thích rượu, khi uống, cứ tì tì chén 1 chén 1; đã uống là phải uống cho đã, phải “tưng tửng” say mới chịu rời bàn. Còn Thắng, thuộc thành phần thêm người cụng chén cho rôm rả nên lão lấy điện thoại, định gọi thêm chiến hữu thì Thắng cản: - “Hôm nay em có chuyện muốn nói với anh. Chỉ anh em mình ngồi với nhau.”. Thấy lạ, nhưng nghĩ chắc cu em muốn tâm sự chuyện gia đình, chuyện học hành, hoặc chuyện yêu đương... nên lão gật đầu.

Hết ly thứ 2, Thắng hít hơi dài, vẻ nghiêm chỉnh, thấp giọng: 

- Em hỏi, anh nói thật nhé! Anh thấy em thế nào?

Lão cười, nâng ly rượu lên định ực cái thì Thắng giữ lại, khẩn khoản: 

- Em hỏi nghiêm túc đấy. Anh trả lời đi.

Thứ Sáu, 3 tháng 10, 2025

“TÔI KHÓC NHỮNG CÁNH ĐỒNG RAU KHÚC”*

 


“TÔI KHÓC NHỮNG CÁNH ĐỒNG RAU KHÚC”*

Tùy bút  NGUYỄN THAM THIỆN KẾ
Không có gì cho tôi khóc sớm nay ngoài cánh đồng rau khúc
Sương dâng hương chõ xôi cuối của bà tôi...
Đó là câu mở đầu bài thơ của bạn Tôi viết mười lăm năm trước. Mười lăm năm cảnh báo về sự mòn xói, tiêu biến một giá trị văn hóa thuần Việt, được hình thành theo bao số phận người nông dân từ núi qua trung châu tới đồng bằng sông Hồng.
Giờ ngẫm càng thấm, vì Tôi cũng có cánh đồng tầm khúc của riêng mình, có bánh khúc Mẹ làm mỗi độ mùa sang. Ăn bánh khúc hái rau tầm khúc. Ngọn rau đồng chiếc bánh quê, những thức thân thuộc đến mức trơ lỳ rồi thành xa lạ; tới một ngày ta theo thói quen với tay ới gọi, thì mới bần thần ngơ ngác nhận ra xung quanh chỉ là khoảng trống của đêm đen.
Mỗi sớm mai se sẽ hơi may hay đêm khuya xa lạnh nhức tiếng rao của người bán dạo ấm áp, đơn độc đủ xuyên qua những bức tường rêu những cánh cửa khép chặt mà các chủ nhà hay gia nhân đang thiu ngủ bỗng choàng tỉnh.
“ Khúc đơ…ơ ơ ơ. Bánh khúc lóng đơ …ơ ơ ơ “.