LỘC VỪNG
TRUYỆN CỦA LƯƠNG KY
Thằng Mậu bước xăm xăm trên đoạn đường xuống suối Cả. Nó tỏ ra thông thạo, không giống như lần trước, lần đó nó phải dò dẫm đi sau lão Quít kiểm lâm viên khu này. Lội qua suối, sang bờ bên kia là chạm ngay cây lộc vừng gốc bạnh xù, rễ tua tủa, cành lá sum suê tán rộng với những chùm hoa nâu đỏ, nâu vàng buông lõng thõng.
Thằng Mậu xoạc chân, hai tay chống nạnh ngắm nghía, liếc dọc, liếc ngang. Nó vòng qua bên trái, lui xuống bên phải, lội hẳn xuống suối...Tất cả chỉ để chuẩn bị phương án làm sao bê được cây lộc vừng cổ thụ ra khỏi nơi này đưa về trồng vào vị trí đẹp trước cái nhà hàng của nó. Thực ra tiền xây cất nhà hàng từ túi của bố nó, nó đứng tên. Thằng Mậu vừa học xong lớp cao đẳng quản trị kinh doanh gì đó, mới đi làm chưa đầy một năm đã đâu mà có đống tiền. Không ngẫu nhiên thằng Mậu biết cây lộc vừng to đẹp còn sót lại ở góc rừng bên suối Cả. Cũng không phải nó tìm tòi tăm tia hay ai đó chỉ trỏ. Chính bố nó, ông Giáp mới là người gieo cho nó cái "quyết tâm " lấy cây lộc vừng này.
...Cây lộc vừng ấy...Vào những năm đầu bảy mươi. Chàng kĩ sư lâm nghiệp Trần Giáp trẻ măng trong bộ quần áo lính bạc mầu, mũ cối, ba lô lộn miết cái xe đạp bết bùn đất từ Lâm trường bộ về đội Suối Cả theo phân công công tác. Lối mòn tới đội vắt qua con suối khá to, nước trong mát. Bờ bên gặp ngay một cây rừng xòe tán, rễ bạnh ra những cái u cái biếu, gần như chắn lối mòn. Ngước nhìn lên, chàng trai nhận ra ngay đó là cây lộc vừng rất đẹp: Lá xanh xen điểm lá màu nâu, màu vàng và những chùm hoa lướt thướt thả xuống...Miệng lẩm bẩm "đẹp không kém cây lộc vừng bên bờ hồ Hoàn Kiếm". Chàng trai treo ba lô vào một nhành cây, bỏ mũ áo, vớ cái khăn tính chuyện rửa ráy mặt mũi chân tay, nhân tiện rửa luôn cái xe đạp. Anh ta kéo từ ba lô ra cái đài bán dẫn Siêng-mao (Trung Quốc) bật lên nghe cho biết lượng giờ. Chàng trai lội ra suối trong tiếng nhạc vui nhộn và giọng ca nam rất khỏe vô tình vọng ra: "Ai bảo rừng xanh là quái ác...Gió núi mưa ngàn xiết bao gian khổ, xiết bao kinh hoàng...". Đầy hứng khởi, chàng trai vốc từng vốc nước vỗ lên mặt..."Rừng ơi, ta đã về đây...Vang lên cuộc đời sáng tươi trong tương lai"...