Chủ Nhật, 30 tháng 6, 2019

Chủ đề “ Sự sợ hãi “ trong thi ca tiếng Đức




Chủ đề “ Sự sợ hãi “ trong thi ca tiếng Đức
 Chuyển ngữ Nguyễn Văn Hoa (Tháp Dương- Bắc Ninh)

Bài 1
Những con thỏ sợ hãi
Của  Gabriela Bredehorn

Vào một số đêm,
Ở  cuối cánh đồng,
Đã gặp
Những con thỏ.
Vờn trăng,
Nó cười đùa an nhiên.

Đêm đó
Ở cuối cánh đồng,
sinh ra sự can đảm
của
Thỏ.
Hươu
Và gà
Trước lũ  cáo xấu xa


Và mỗi đêm,
ở cuối cánh đồng
Bạn thấy
Ước mơ nhảy múa.
Của "thỏ"
Tay trong tay
Và những nỗi sợ hãi
Cũng nẩy mầm.

Die Hasen der Angst
von Gabriela Bredehorn

In mancher Nacht,
am Feldesrand,
da trafen sich
die "Hasen."
Und nur der Mond,
er hat gelacht
als dort
die "Hasen" saßen.

In jener Nacht,
am Feldesrand,
da ist
ihr Mut geboren.
So hat das "Reh"
und auch der "Hahn,"
den bösen "Fuchs"
geschoren.

Und jede Nacht,
am Feldesrand,
da sieht man
Träume tanzen.
Es kommen "Hasen,"
Hand in Hand,
um Ängste
zu entpflanzen.

Bài 2
Mình  sợ sự trống rỗng đó
Của Anna Haneken, 2011

Mình sợ sự trống không ,
Khi mình bị rớt lại
Giây phút cay đắng ấy,
Bạn sẽ bỏ đi mãi

Trái tim mình bị thương
Âm đạo bạn đã tường
Giây phút cay đắng đó
Thế giới mình tai ương.

                                              TS Nguyễn Văn Hoa

Thứ Bảy, 29 tháng 6, 2019

CHÙM 2- CHO CHUYÊN NGỮ




CHÙM 2- CHO CHUYÊN NGỮ

                              Trần Trung

1/ÁO TRẮNG-PHƯỢNG HỒNG

Phấn trắng bay theo tà áo trắng...
Mộng đò đưa
vờn vẽ tháng năm xa.
Sắc trắng rời Ta,
tình còn gửi lại.
Như bụi phấn bay, đậu xuống phượng già.

Bao lớp trò Ta lớn lên
Bao lớp trò Ta bay lên
từ mái trường này-Chuyên Ngữ,
Phượng vẫn đỏ đầy, mỗi độ hè sang...

Bước thời gian
Trôi mãi , chẳng cũ càng
Dẫu mái tóc thầy ngả màu năm tháng.
Áo trắng em bay cùng phượng đỏ chứa chan...

Đò đưa-Áo trắng-cùng đưa
Dõi theo sắc áo
                 Phượng vừa
                                Hè sang.


 Hà Nội, 28/6/2019-Nhớ về Trường Chuyên Ngữ- ĐHNN-ĐHQG-HN

2/ÁNH MẮT BẰNG LĂNG

Những ánh mắt trò long lanh biết nói
Ta soi vào,
           nghe tím ngát bằng lăng...


Thứ Sáu, 28 tháng 6, 2019

Cảm nhận về cuốn sách " Hà Nội văn chương từ một góc nhìn" của Vũ Nho




Cảm nhận về cuốn sách " Hà Nội văn chương từ một góc nhìn" của Vũ Nho



ĐƯỢC TNG SÁCH QUÝ
                      Hong  Giang
L
n này là ln th 2 được Thy Vũ Nho, nhà Lý lun phê bình văn hc ni tiếng tng sách , nhng cun sách mà thy đã dày công thai nghén và to ra vi tt c nim say mê sáng to và tình yêu đi vi văn chương, mình thy hnh phúc và may mn vô cùng. Ngi trước cun sách dày hơn 600 trang vi ta đ “ HÀ NI VĂN CHƯƠNG T MT GÓC NHÌN” tht khiêm tn ca thy , mình thy tht s choáng ngp . Choáng ngp bi vn kiến thc văn chương vô cùng rng ln được thy thâu tóm li bng ngòi bút sc so ca mt người đã có thâm niên trong lĩnh vc lí lun phê bình văn hc. Choáng ngp bi t mt “ góc nhìn ca tôi là góc nhìn hp ca người có “ con mt ht đu” như li thy t gii thiu trong trang m đu, nhưng chân dung ca gn 50 tác gi tài hoa NGƯỜI THĂNG LONG HÀ NI đã được hin lên vi nhng tác phm tiêu biu cho văn hc Vit Nam t thi trung đi đến hin đi. Ri còn hơn 30 tác gi là nhng nhà văn tên tui có nhng tác phm viết v Hà Ni vô cùng đc sc n tượng đã đi vào tâm hn bao nhiêu thế h người Vit Nam. Không phi là người gc Hà Ni nhưng vi nim đam mê văn chương và tình yêu vi Hà Ni, thy đã dày công tìm tòi nghiên cu đ son nên công trình này vi tâm nguyn “ Tri ân Hà Ni” , nơi thy đã mt đi gn bó và làm nên s nghip ca mt nhà giáo , mt nhà văn đã có nhiu đóng góp cho s nghip giáo dc và s phát trin ca nn Văn hc Vit Nam . Vi cun sách này Thy đã giúp bn đc có cái nhìn tng th xuyên sut t Văn hc trung đi cho đến nay vi nhng tác gi , tác phm tiêu biu, đi din cho nn văn hc ca th đô Hà Ni ngàn năm văn hiến. 


Thứ Năm, 27 tháng 6, 2019

CHUYỆN CU TỐ LÀNG TÔI




CHUYỆN CU TỐ LÀNG TÔI
truyện ngắn
Đặng Xuân Xuyến
*
Cu Tố vừa đi vừa khóc, một tay kéo quần, một tay lau nước mắt. Thật tội cho thằng bé, mới tý tuổi đầu mà phải hứng chịu quá nhiều đau khổ. Bằng tuổi nó, con nhà khác thì được học hành đến nơi đến chốn, còn nó, đang học dở cấp 2 phải bỏ học vì hoàn cảnh gia đình. Mẹ nó bỏ làng ra đi dễ đến sáu, bảy năm rồi, còn bố nó là kẻ nát rượu nhất vùng, mỗi khi quá chén lại thượng cẳng tay hạ cẳng chân, trút lên đầu nó tất cả sự hận thù về mẹ nó. Nghe đâu, mẹ nó sau một cuộc mây mưa tình ái với gã hàng xóm, nó được hình thành từ bận ấy. Không phải lão Phục - bố nó - có vấn đề về chuyện chăn gối, mà cái chính để mẹ nó ngoại tình đẻ ra nó là do hoàn cảnh …. Vâng, thì hẳn là do hoàn cảnh, chứ mẹ nó vốn là người nổi tiếng hiền thục nhất làng, đâu muốn lão Phục phải nuôi con người khác. Ngay cả thằng cu Đấu, lão Phục cũng thừa biết là con của lão Q, nhưng vẫn quyết cưới, vẫn hì hì cười: “Cá vào ao ta, ta được”, chứ đâu phải mẹ cu Tố chủ tâm lừa dối. Người làng Trúc Xuân vốn rộng lượng, nhất là trong hoàn cảnh gia đình cu Tố, nên nhiều người có vẻ bênh mẹ cu Tố ra mặt, tất tật mọi chuyện đều đổ lỗi cho hoàn cảnh nó trớ trêu, nó oan nghiệt, không chịu chiều theo ý người …. Vì thế, thượng vàng hạ cám, người làng Trúc Xuân đổ tuột lên đầu lão Phục! Thật tội cho lão, nghe mọi người bóng gió, mỉa mai, lão chỉ biết gượng cười. Lão không thích phân trần, vì đấy không phải bản tính của lão, hơn nữa, nếu có nói, cũng không ai chịu nghe, càng không ai chịu tin. Xưa tới nay, ở cái làng Trúc Xuân này, có ai coi lão ra cái thá gì? Trước mặt thì cười cười nói nói, ra vẻ thân tình, thương mến lắm, nhưng vừa đi khỏi dăm ba bước là những cái bĩu môi, những lời châm chọc chạy theo lưng lão.

Ôi! Sự đời thật chua chát! Không ai chịu hiểu, chịu tin lão cả! Cũng chẳng có ai là người để lão hiểu, lão tin cho được! Thật chua chát sự đời! Thật uất ức số phận! Thôi, kệ những lời công kích, kệ những lời đàm tiếu, lão cứ thản nhiên mà sống, cứ thản nhiên mà cười, coi như chưa hề có những lời độc địa kia đã bóp nát cái hạnh phúc nhỏ nhoi mà lão cố công bồi đắp. Có lẽ, cũng bởi tại lão cứ nhởn nhơ mặc kệ mọi chuyện, muốn ra sao thì ra nên lời ong tiếng ve càng thêm tích tụ. Làng Trúc Xuân không lạ gì cái cảnh: Mỗi khi thấy lão ngoài đường, là y rằng có những cánh tay chỉ trỏ, những lời thì thầm to nhỏ, và sau đó, là những trận cười no nê, sảng khoái của những kẻ “rửng mỡ”, thích chọc ngoáy vào đời tư kẻ khác, mặc dù, đời tư của chúng còn bốc mùi khăm khẳm gấp vạn - đấy là nói theo cách của lão.

Chẳng rõ thực hư những lời xì xèo thế nào, nhưng quả thực, càng nhìn, thằng cu Tố càng không có nét gì giống lão, ngoại trừ ánh mắt buồn buồn, giọng nói nhấm nhẳng của kể yếm thế thì có vẻ hơi giông giống. Nhưng mà thôi, chuyện bố con nhà cu Tố có giống nhau hay không là chuyện khác, chuyện không nên bàn! Vì chuyện đó hiển nhiên ai ai cũng biết, ai ai cũng rõ, chẳng có gì là lạ. Chuyện lạ là không hiểu vì sao, mấy ngày hôm nay, hễ cứ nghe tiếng khóc của cu Tố, không ít kẻ làng Trúc Xuân phải cúi mặt thở dài….



Thứ Hai, 24 tháng 6, 2019

CHÙM THƠ NGUYỄN HOÀNG SƠN




CHÙM THƠ NGUYỄN HOÀNG SƠN
Bài hát buồn

Ve
Chỉ nở mùa hè
Hát hoài điệu cũ
Cả khi chẳng ai buồn nghe!

Ve
Ích gì cho mùa hè
Ở một vùng đảo nọ
Người ta xơi cả bọ ve!

Ve
Giòn tan trong những cái miệng mùa hè
Hình như ngoài kia
Cánh phượng buồn
                                 nhỏ giọt?

Sông Cầu

Làng tôi bên sông Cầu
Nổi tiếng nghề trồng rau
Trẻ làng năm bảy tuổi
Đã vẫy vùng dòng sâu…



Chủ Nhật, 23 tháng 6, 2019

NƠI ẤY BÌNH YÊN




NƠI ẤY BÌNH YÊN
 Tản văn

Thân yêu tặng công viên Bạch Đằng
Nguyễn Thị Lan

1. Nơi ấy bình yên trời, bình yên đất, bình yên mặt hồ…
Nơi ấy có một khoảng không gian thoáng đãng với hồ nước trong mênh mông, với hàng cây xào xạc, với những con đường nhỏ quanh co hun hút. Nơi ấy là công viên Bạch Đằng của thành phố quê tôi.
Nằm ở phía Đông thành phố, công viên Bạch Đằng bao quanh hồ Bạch Đằng. Nơi đây thực sự là “lá phổi xanh”, “lẵng hoa”, “viên ngọc bích”, “chiếc gương khổng lồ” của thành phố. Chốn này tràn ngập một màu xanh: xanh trời, xanh mặt nước, xanh mặt đất, xanh những hàng cây. Giữa lòng thành phố ồn ào náo nhiệt, cái không gian đầy xanh ấy đủ rộng, đủ yên bình và lắng sâu để cho ta một cảm xúc an lành. Con người có thể lạc hẳn vào sự tĩnh lặng, mát mẻ, trong lành rất hiếm hoi của đời sống đô thị. Công viên là một khoảng lặng êm đềm, trầm tư. Vòng quanh hồ, bất cứ ở điểm nào dừng chân, nhìn ra mặt hồ đều thấy một không gian toàn cảnh đẹp lung linh, thực và ảo khiến tâm hồn ta lãng đãng, phiêu diêu cùng thiên nhiên kỳ thú, chan chứa chất thơ.
Ở đây thiên nhiên và con người dường như có sự đồng điệu. Những người yêu thiên nhiên có thể đắm mình trong màu xanh của vạn vật. Không khí nhẹ nhàng và man mác buồn bao phủ đã cho ta những giây phút bình lặng với trái tim của chính mình. Nơi đây không dành cho người vội vã, hãy đi thật chậm, nghĩ, cảm thật sâu….
2. Một năm có bốn mùa thì công viên cũng đẹp suốt bốn mùa.
Bắt đầu bằng mùa Xuân, khi cái lạnh của mùa Đông đã qua, vạn vật ở nơi đây bừng lên, cây lá nảy lộc mơn mởn sức sống; liễu trắng thay lá, liễu đỏ ra hoa, tùng tháp, lộc vừng, cọ, cau, sanh, si….xanh mướt đón gió xuân. Rồi những thảm cỏ xanh non tơ, những thảm hoa rực rỡ sắc màu. Ở đây có bao loài hoa mà du khách chưa biết tên? Rồi mưa xuân, mưa như bụi rây không thấm một làn áo mỏng. Sự sống từng ngày nảy mầm dưới lớp mưa xuân, dưới làn gió xuân ẩm ấm.


Thứ Bảy, 22 tháng 6, 2019

LÒNG NGƯỜI BÊN CON ĐƯỜNG CAO TỐC BẮC NAM




LÒNG NGƯỜI BÊN CON ĐƯỜNG CAO TỐC BẮC NAM
(Gửi tới mỗi người dân nước Việt và gửi Bộ Chính trị Đảng Cộng Sản Việt Nam)
                                          
                                    Chử Văn Long

Sao ý Đảng lòng dân giờ lại xa cách thế
Đường cao tốc Bắc Nam mở rộng để ai đi,
Sao lại chỉ chọn nhà thầu Trung Quốc
Đảng hãy giải thích cho dân – Vì lí do gì?

Ai đã quên thuở lầm than đen tối
Chỉ một ánh đuốc Đảng soi đã đủ dẫn đường
Đuổi mấy giặc ngoại sâm, nước nhà thống nhất
Bằng máu mình dân đốt đuốc Đảng sáng hơn!

Tin vào Đảng không chỉ bởi lòng yêu nước
Đánh giặc xong có áo ấm, cơm no
Mà còn tin Đảng đưa mình đi tới
Xã hội tình người sống đẹp như mơ…

Chưa đến được “xứ mơ” không ai có lỗi
Dân quá ngây thơ ngỡ Đảng có phép thần
Thời gian đã chứng minh, không có phép mầu nào cả”
Đảng là hào quang tỏa sáng của nhân dân.

Lâu nay Đảng tự cho mình quyền nghĩ gì cũng đúng
Lý tưởng vì dân, dân làm chủ đã đâu rồi?
Đảng dần xa dân, dân ngày thêm cách Đảng
Vận mệnh núi sông đang đốt lửa lòng người!

Không là kẻ sống nhờ, không phải phường phản phúc
Giữa sáng tối lập lờ, thật giả trắng đen
Trái tim nhà thơ xin được cất lên
Lời nói chân tình của dòng máu đỏ:
- Dân vẫn chờ Đảng, để tin
Đảng còn vì dân, Đảng còn vì nước…
Số phận nhân dân không thể đem ra làm món hàng đặt cược
*.
Vạn Phúc, ngày 18.05.2019
CHỬ VĂN LONG
Địa chỉ: Thôn 2, Vạn Phúc, Thanh Trì, Hà Nội.
Điện thoại: 035.881.82.63