Thứ Bảy, 17 tháng 8, 2019

Chủ đề “Mùa thu trong thi ca Đức“

Chủ đề “Mùa thu trong thi ca Đức“

Chuyển ngữ Nguyễn Văn Hoa ( Tháp Dương-Bắc Ninh )

Bài 1

Ban mai thu  

của  Horst Werner Bracker

Giăng giăng sương trắng bìa rừng

Ban mai lá đỏ sáng bừng  xa xa

Lấp lánh suối nhỏ hoan ca

Tim sao bốc lửa lòng ta rộn ràng

Herbst Von  Horst Werner Bracker

Weiße Nebel ziehen.
Am Waldesrand
malt mit rotem Scheine, -
die Morgensonne.
Ihr feurig Band, -
vergoldet, Bach und Haine.

Bài 2

Tháng 11

Của Judith Bernhardt, 2010

 

Sương mù lãng đãng

Vô hướng

Chim lặng hót

Một bông tuyết đầu mùa

Lá thu đa sắc

Mờ đục mặt trời

Tiếng cú rúc  

Ý nghĩ vô định

( Bài này tác giả Judith Bernhardt chơi chữ , 8 chữ đầu dòng bài thơ tiếng Đức ghép dọc thành chữ NOVEMBER: tháng 11, xin lỗi tác giả , khi chuyển ngữ xin tạm bó tay.)

Herbst

Judith Bernhardt, 2010

 

N ebelfetzen
O hne Richtung
V erstummte Vögel
E ine vorwitzige Schneeflocke
M odernde Blätter
B lasse Sonne
E ulenschrei
R ieselnde Gedanken

Bài 3

Soi gương khi mùa thu cuộc đời  

 

Của Horst Werner Bracker

 

Khi gã nhìn vào gương,

Gã thấy nỗi kinh hoàng của gã.

Không có gì, từ tuổi trẻ vẫn còn.

Một ông già, với làn da khô héo và mái tóc trắng

Nhìn gã, với đôi mắt mệt mỏi.

Mi là ai ? Gã hét lên.

Mi là ai? Ta không biết Mi

Tim gã nặng trĩu trong lồng ngực.

Nhưng chỉ im lặng, và nức nở,

Khẩn cấp run rẩy từ ngực gã.

Từ đôi mắt gã - một dòng nước mắt trào ra.

Và chạy qua kính gương bạc.

Sau đó, gương mất đi độ sáng bóng,

Mờ mờ, như thể đằng sau một bức tường khói,

Ngay khi gã tin vào mắt mình,

Khuôn mặt ông già kỳ lạ biến mất.

Gã chết lặng đứng rất yên và không di chuyển.

Ký ức từ những ngày tuổi trẻ xa xôi,

Nhảy múa điên cuồng trong tâm trí gã .

Gã vẫn còn rất nhiều câu hỏi.

Mà gương đều không trả lời.

Không còn nghi ngờ gì nữa,

Gã tự nhủ:

Mùa thu đã đến từ lâu trên mặt đất.

Der Herbst hat viele Gesichter


Von  Horst Werner Bracker

 

Als Jonas in den Spiegel schaute,
Sah’ er sein Entsetzen.
Nichts, von der Jugend ist geblieben.
Ein Greis, mit welker Haut und weißem Haar
Schaut ihn an, mit müdem Blick.
Wer bist du? Schrie er.
Wer bist du? Ich kenne dich nicht!
Sein Herz schlug schwer in seiner Brust,
Doch Schweigen nur, und Leises schluchzen,
Drang bebend aus seiner Brust.
Aus seinen Augen - quoll ein Tränenfluss.
Und rann übers silbrige Spiegelglas.
Da verlor der Spiegel seinen Glanz,
Verschwommen, wie hinter einer Nebelwand,
Kaum das Er seinen Augen traute, -
Verschwand das fremde Greisengesicht.
Jonas stand ganz still und rührte sich nicht.
Erinnerungen aus fernen Jugendtagen,
Sprangen wild ihn durch den Sinn.
Er hatte noch so viele Fragen,
Die alle unbeantwortet sind.
Kein Zweifel sagte Jonas an sich selbst gewandt:
Längst hielt der Herbst Einzug ins Land.

Bài 4

Táo rụng

Của Klaus-Dieter Nussbaum

Hồng còn sót một bông

Ngỗng trên không di trú

Về  phương Nam ấm áp

Lá rụng như bão táp

Thu đẹp đến cận ngày

 

Mùa màng đang gặt hái

Hoa màu tải  về nhà   

Quả  táo rụng đỏ  gốc  

Mùa hè biệt nơi xa

 

Qua những ngày tai họa

Thu lại đón mọi người

Dắt tay nhau tiến bước

Tương tác trong cuộc đời

Herbstzeit

Von  Klaus-Dieter Nussbaum

 

Wenn die letzen Rosen blühen,
Schwalben nach dem Süden ziehen,
wenn Blätter von den Bäumen fallen,
ist es wieder soweit:
Es naht die schöne Herbstzeit.

Wenn die Weinlese beginnt
und der Most in den Krug rinnt.
wenn die Äpfel fallen vom Baum,
vorbei ist manch bunter Sommertraum.

Auch der Herbst hat schöne Tage,
wenn man nach des Tages Plage,
sich immer noch gut versteht
und miteinander durch das Leben geht.

Bài 5 
Thu ca

Của Uloisius, 2014

Âm thầm hè đã rời xa

Gió thu gõ cửa ngôi nhà thân yêu

Bão thu quất lá tiêu điều

Vẫn mong may mắn đến nhiều với ta

Lá vàng tỏa sáng nhạt nhòa

Ngụ ý sắp tới mọi nhà đón Đông

Herbstlied

Von  Uloisius

 

Der Sommer ist von uns gegangen,
ganz leise, still und heimlich fast.
Du warst uns ein lieber Gast.

Der Herbst mit seinen Winden,
rüttelt an unserer Tür.

Sei uns willkommen,
launisch und wild.
Schenke uns deine Wonnen,
die rau und stürmisch sind.

Du zeigst uns die buntesten Blätter,
dein goldenes Licht strahlt so sanft.
Du ebnest den Weg für deinen Vetter,
den Winter, denn der kommt schon bald.

2 Tệp đính kèm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét