CHÙM THƠ ĐỨC BÌNH
MỘT CHIỀU MƯA
TẶNG M.H
Mưa thu hạt đợi hạt chờ
Bồn chồn ai nhớ ai giờ nhớ ai ?
Chìm trong hút nẻo đường dài
Bóng nhòe trong bóng non Đoài phủ mưa
Phút gần như đã như chưa
Ấm bờ môi nụ hôn vừa vội trao
Cạn chiều uống giọt khát khao
Đong đầy khóe mắt tan vào trong nhau
Người về gửi nhớ mai sau
Hong tà áo mỏng ướt nhàu lệch khuy .
ĐỨC BÌNH
Trước cửa chùa TAM THANH
Nâng khăn vái trước cửa chùa
Với tay gửi Phật lá bùa còn thơm
Rùng mình gió lạnh Lạng Sơn
Nhìn lên sương trắng bay vờn vọng phu
Vì chưng vụng dại đường tu
Nửa đời đi mãi mây mù chưa tan
Mấy lần tắm suối giải oan
Tin là như thế . Nhưng toàn viển vông
Kỳ Cùng nước chửa kịp trong
Đã ngầu máu đỏ ngập dòng sông xanh
Em về lễ hội Tam Thanh
Phật trên tam bảo chưa lành vết thương
Khói mìn từng quyện khói hương
Đạn thù loang lổ trên tường năm xưa
Đời còn lắm nắng nhiều mưa
Aỉ Chi Lăng chẳng bao giờ mọc rêu !
ĐỨC BÌNH
MẸ CHỜ
Giàn trầu úa ngọn chiều đông
Hoa cau trắng ngõ mẹ trông con về
Xóm nghèo kẽo kẹt bờ tre
Khẳng khiu bóng mẹ ven đê đầu làng
Ngóng nhìn đếm lá đò ngang
Mẹ tìm lại chuyến con sang ngày nào
Nắng xiên kẽ lá bờ rào
Con chuồn chuồn ớt đậu vào lại thôi
Sông quê năm tháng lở bồi
Rối tung tóc bạc mây trời trắng bay
Xòe tay bấm đốt ngón tay
Lúa khoai mấy vụ tính ngày tháng trôi
Tính xem bao tuổi ở đời
Mà mòn bậu cửa mẹ ngồi tàn canh
Và tàn ba cuộc chiến tranh
Lưng còng dấu hỏi đã thành dấu than
Rưng rưng mẹ thắp nén nhang
Tàn cong rơi xuống khói tan lên trời !
ĐỨC BÌNH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét