Nhà thơ Tô Diệp trong nhóm THI NHÂN MIỀN CỔ TÍCH vừa rời cõi tạm. Vinh biệt anh! Cầu chúc cho linh hồn anh siêu thoát miền Cực Lạc!
Đăng lại bài viết về thơ anh như một nén tâm nhang vĩnh biệt!
KHÔNG
GIAN XANH – TẬP THƠ ĐẦU CỦA NGƯỜI “XƯA NAY HIẾM”
Đọc tập KHÔNG GIAN XANH của Tô Diệp,
nhà xuất bản Hội nhà văn 2015
Vũ Nho
Chuyến
về Kiến Xương thăm thuyền thơ của Phạm Thường Dân, chúng tôi may mắn được dự
buổi tọa đàm của các thi hữu về tập KHÔNG GIAN XANH của tác giả Tô Diệp. Có người viết thành bài như bác Đỗ Lâm Hà,
chị Tâm Dung, bác Nguyễn Xuân Nhuận, nhiều người viết dàn ý, phát biểu miệng. Ở
vào cái tuổi xưa nay hiếm ( tác giả sinh năm 1941), Tô Diệp mới xuất bản tập
thơ đầu. Tập thơ chỉ 90 trang, nhưng có tới 126 bài, trong đó hơn 80 bài là thơ
Đường. Trong số các bài thơ đường luật tôi chú ý đến bài Nhắn bạn, vì bài này được một số thi hữu nhắc, lại được bác Trần
Đức Thái giới thiệu trên blogtiengviet.net.
Thơ
phú dăm câu thường thất vận
Vần
vè mươi chữ viết lông bông
Tô
Diệp được các thi hữu đánh giá là cây thơ đường luật. Viết như thế vừa để đùa
diễu mình, nhưng cũng cho thấy phải thế nào mới biết thơ mình “thất vận” chứ. Nhiều
bài thơ trong tập thuộc loại thù tạc mừng thọ, mừng nhà mới, mừng gặp mặt. Đây
là loại khó viết, khó hay. Nhưng nhờ sự hóm hỉnh, hài hước nên một số bài vẫn có nét riêng thú vị. Chẳng hạn
thơ gửi bạn thơ đã tám mươi:
Mừng
ông lên cụ vẫn còn xuân
Tuần
tiết đèn nhang được mấy lần
Chắc
ngó video chưa mỏi mắt
Hẳn
rờ đầu đĩa vẫn săn gân
Trên
chay dưới mặn nguồn tiên dược
Trong
tẩm ngoài xoa vị thuốc thần
Gửi cụ Lương
Tấn Tài
Hoặc
đùa trêu bạn thơ nữ :
Tớ
chẳng lòng thòng chơi trống bỏi
Cậu
đừng núng nính dứ chùm nho
Gửi bạn Kim Oanh
Nhiều
lắm những bài thơ tự cười mình, giễu mình, đùa vui, tếu táo với bạn bè thi hữu
gần xa. Chỉ nguyên thế cũng đã quý rồi, vì có sống vui thì mới sống khỏe và
sống có ích. Thơ Tô Diệp làm được nhiều hơn thế. Một mảng quan trọng của thơ
ông là phê phán những tham quan, lại nhũng, những kẻ luồn lách, xu nịnh. Có khi
mượn hình ảnh loài chó, loài mèo, ốc
sên, tôm, cũng nhiều khi nói trực diện, đánh vỗ mặt. Hình ảnh lũ chó này thật đáng ghê sợ và khinh bỉ:
Của
dân xơi nhẵn, nhe răng dọa
Thấy
trộm vào sân quắp đít chuồn
Khuyển
Còn
con mèo kia thì vênh váo, khoe giỏi khoe khôn trong khi nhà đầy chuột. Mèo chỉ “tài luồn lách với tài leo” ( Mèo). Khi hỏi thăm bạn ngã, nhà thơ
băn khoăn bởi người lương thiện không quyền chức thì ngã, trong khi:
Khối
kẻ gian tham sao chẳng trượt
Nhiều
thằng nịnh hách vẫn trèo cao
Hỏi thăm ngã
Nói
chuyện mấy cái râu của mình mà bạn đọc suy đến chuyện thế sự, chuyện thời cuộc
:
Trông
gương mà ngán phường đen bạc
Cạo
ngại rát cằm, nhổ ngại đau
Râu
Tô
Diệp ca ngợi cái nghèo mà thanh sạch, nghèo mà đường hoàng, ung dung tự tại.
Cái vui nghèo ấy chắc ảnh hưởng của tư tưởng xưa an bần lạc đạo, nhưng cũng là do người sống hôm nay biết lựa chọn:
Tháng
năm thanh thản thơ dăm chữ
Sớm
tối ung dung rượu một bầu
Mừng thọ
Đàng
hoàng chính đạo chẳng đi lòn
Cơm
suông bữa bữa xơi vài bát
Bia
bọt chiều chiều ních mấy lon
Bầu
bạn hơn thua không cãi cối
Tự vịnh
Những
vần thơ thể hiện một tấm lòng nhân hậu với người thân, bạn bè, quê hương đất
nước. Không phải là tìm thơ để tìm yên tĩnh. Như tâm sự gửi bạn già :
Thân
tĩnh ai hay tâm bất tĩnh
Tặng bạn Hóa
Tìm
đến thơ để sống vui, sống khỏe, để phê phán nhưng trái ngang, để cuộc sống thêm
có ích. Nhiều bài thơ lục bát của Tô Diệp ăm ắp tâm sự về tình đời, tình quê,
về thân phận người quê : “ Chén vơi tâm
sự chẳng vơi/ Chén đầy tôi cụng với tôi lại đầy” ( Độc ẩm). Tuổi cao nhưng
tình thơ trẻ. Tô Diệp cần mẫn “ Gom từng sợi nắng mong manh/ Lọc từ cát bụi
mà thành thi ca” ( Mừng em).
Chúc mừng tác giả đã có được một KHÔNG GIAN XANH rợp
mát tình quê, tình bạn, tình đời./.
Hà Nội, 6 tháng Năm 2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét