TIẾU
LÂM GABROVO 13 ( TIẾP)
ĐOÁN
RA
Một
chú bé Gabrovo mua một thỏi socola hình người.
-
Cháu cần loại
nào: một cô bé hay một cậu bé? – người bán hàng hỏi.
-
Tất nhiên, cậu
bé! – Chú bé nhanh trí đáp.
MUỘN
RỒI
Một
người dân thành phố Elena muốn đào một cái hố trong sân. Nhưng anh ta quyết
định láu cá để khỏi phải tự đào. Anh ta cho gọi một người Xư gan và nói rằng
phán đoán theo gia phả, ở sân nhà anh ta có kho báu. Thậm chí, anh ta còn chỉ
cả vị trí và bảo : Hãy đào kho báu này, chúng ta sẽ chia đôi. – Anh ta đề nghị
người Xư gan.
- Ông chủ ạ, đừng tin cái loại gia phả
đó – Người Xư gan nói- Một ông Gabrovo cũng có cái gia phả như thế. Tôi đào cho
ông ta một cái giếng mà chả tìm thấy gì hết.
KHÔNG
CÓ GÌ TỪ SỐ KHÔNG
Những
người bạn Gabrovo tụ tập uống cà phê yêu cầu một người giàu nhất bọn nói xem
làm thế nào mà sau thời gian ngắn tích cóp được nhiều tiền. Như người ta thường
nói : Tay không mà nổi cơ đồ.
-
Khi các bà vợ các anh nấu súp, họ cho bao nhiêu
gạo vào nồi? – Anh nhà giàu hỏi.
-
Hừm, cần bao
nhiêu thì cho bấy nhiêu!
-
Vợ tôi cũng làm
như vậy. Nhưng trước tiên, cô ấy lấy ra mươi- mười lăm hạt gạo để lại. Hôm nay
mươi hạt, ngày mai mươi hạt.
GIAO
KÈO
Một
anh Gabrovo bắt tay vào bán ngô nấu ở lối vào nhà ngân hàng. Ngô rất ngon,
người mua đông vô kể. Sau thời gian ngắn, anh ta giàu tướng. Đến cuối mùa, một
anh bạn quen đòi vay tiền.
-
Anh bạn có thấy
không – Người bán ngô nói – Khi tậu quầy hàng, tôi đã kí giao kèo với ngân
hàng. Ngân hàng không được bán ngô, còn tôi thì không được cho ai vay tiền.
Vũ
Nho dịch ( Còn tiếp)
TIẾU LÂM GABROVO 13 b (tiếp)
CHƠI
KHĂM VÔ ÍCH
Một
người Gabrovo biết rằng bác sĩ khám lần đầu tiên thu 10 leva. Lần tiếp theo 5
leva, bèn giở trò láu cá.
- Thưa bác sĩ, lần thứ nhất tôi đến
đây, bác sĩ cho thuốc gì đó nhưng không đỡ.
Bác
sĩ hiểu trò láu cá nhưng tảng lờ. Ông ta xem cho bệnh nhân và tuyên bố dứt
khoát:
-
Ông đang hồi
phục. Hãy tiếp tục thuốc mà tôi đã kê cho ông lần trước!
-
Theo tôi nhớ thì
với lời khuyên này, tôi đã trả tiền bác sĩ lần trước rồi! – Bệnh nhân nhanh trí
đáp và từ biệt.
CÁI
MŨ PANAMA
Một
nông dân Gabrovo đến Xophia có công chuyện, ông ta rẽ vào cửa hàng để mua một
cái mũ rơm. Ông ta rất thích cái mũ Panama mà ông nhầm tưởng là mũ rơm.
-
Bao nhiêu tiền
cái mũ này? – Ông ta hỏi.
-
Hai mươi leva –
Người bán hàng đáp.
Ông
nông dân nghĩ rằng tay bán hàng chế giễu mình và quyết định trả miếng, liền
hỏi:
-Thế những cái lỗ của mũ đâu?
- Những lỗ nào? – Người bán hàng ngạc
nhiên.
- Để cho con lừa xỏ tai qua đó, khi nó
bỏ ra bấy nhiêu tiền mua cái mũ rơm. – Người nông dân nháy mắt ranh mãnh.
TÍNH
TOÁN LÀ TÍNH TOÁN
Một
anh Gabrovo quyết định tự tử và đã thắt cổ. Người hầu đến kịp liền cắt dây
thừng. Cuối tháng, anh chủ nhà trừ tiền công của người hầu 4 leva – giá trị của
dây thừng.
TA
KHÔNG LÀ NGƯỜI TẸP NHẸP
Người
bán hàng không tìm được đồng một trăm xu để trả lại.
-
Tôi làm thế nào
để trả bác bây giờ? – Anh ta hỏi khách hàng.
-
Chúng ta không là
những người tẹp nhẹp! – Khách hàng đáp. Nhưng vì ông ta là người Gabrovo, nên
nói thêm: - Anh rót cho tôi một chén rượu vodka – thế là xong!
Ở
CHỖ BÁC SĨ NHA KHOA
Một
anh Gabrovo đau răng bèn quyết định đi nhổ. Anh ta đến bác sĩ và hỏi giá tiền.
-
Nhổ răng 2 leva,
tiền điện 1 leva vì bây giờ chiều tối rồi. Tất cả là 3 leva.- Bác sĩ đáp.
-
Thế thì sáng mai
tôi đến, khi đó trời sáng sủa! – Anh đau răng nói và hài lòng về nhà vì đã tiết
kiệm được chẵn một leva.
Vũ Nho dịch ( Còn tiếp)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét