CHÙM THƠ CÁC NHÀ THƠ NỮ
PHAN THỊ THANH NHÀN
Mùa thu Hàn Quốc
Sớm mai nắng trải sáng thềm
Thảm mùa thu ấm gót mềm ai qua
Guốc cao hãy để lại nhà
Cho bàn chân chạm ngọc ngà vừa rơi
Lá xinh đậu xuống vai người
Lá trên lưng áo theo tôi bất ngờ
Khắp trời lá trút như mơ
Để cho mặt đất phủ mưa vàng mười
Thảm thơm mềm- ngả lưng thôi
Bao nhiêu lá đỏ nghiêng trời ru say
Ước gì ai đó cầm tay
Để mùa thu thoáng qua này, hóa Xuân.
VŨ THỊ MINH THU
Say
Người đàn bà uống rượu với đêm
uống cạn những ngày nhung nhớ
cạn đau khổ
cạn niềm vui
cạn ngày bão tố
Cạn rồi đầy
Đầy rồi cạn
Nàng uống cả cái bóng của mình
Một hơi
Hết sạch
Rượu hết rồi
Buồn không vơi
Bóng không tan
vẫn theo nàng
Dai dẳng
Chỉ có cái bóng chung tình
Uống mà không cạn.
PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO
Bùn và Sen
Những lời tuyệt diệu đời dành hết cho sen
Mấy ai nhìn thấy sự lộng lẫy của bùn?
Tầng tầng dưới đáy
Cất giữ muôn vàn bí ẩn
Những vẻ đẹp ngấm sâu lòng đất Mẹ
Hương bùn được vun ngấm dày trong lớp áo của người gieo hạt
Đầm đìa
thâm nâu trầm tích …
Bùn ngấm trên sợi tóc
Những người bà, người mẹ, người vợ, người chị của chúng tôi
Những người đàn bà âm thầm gieo cơn mơ nơi đáy nước
Họ dịu dàng tỏa ánh sáng và bóng mát cho đời
Kết nụ trong tôi
Trổ những đóa sen tươi
Lấp lánh !
Nụ cười đất Mẹ đẫm bùn thơm
Những giấc mơ tinh khôi bừng lên cùng lá xanh bông trắng
Nơi chân trời ngậm ngùi đen đỏ
Ngàn đời bão tố
Và ngàn đời nâu đen
Ngàn đời
Bùn
tỏa hương trong sen !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét