CHÙM THƠ NGUYỄN HOÀNG SƠN
Con –chim-mặt-trời
Đố ai bắt gặp
Gà trống chơi đêm?
Trời vừa nhá nhem
Đã lên chuồng ngủ.
Đố ai thấy chú
Dậy muộn bao giờ?
Hệt chiếc đồng hồ
Tinh mơ gọi thức…
Mặt trời khó nhọc
Đêm ngủ rất say
Không có người lay
Làm sao biết dậy?
Mặt trời phải cậy
Chú gà siêng năng
Không ham chơi trăng
Ngủ sớm , dậy sớm.
Chú là gà trống
Bạn của mặt trời
Cái mào đỏ tươi
Mặt trời tặng đấy!
3/6/1981
Dòng sông và bầu trời
Dòng sông từ mùa hạ
Chảy qua miền mùa thu
Chợt thấy trời xanh quá
Mây bông trôi hiền từ.
Nhà thơ Nguyễn Hoàng Sơn
Sông mải ngắm bầu trời
Trôi chậm như đi bộ
Nước càng lắng càng trong
Để nhìn trời cho rõ…
Thế là từ lúc đó
Dưới sông thêm bầu trời
Mây, cánh buồm, ngọn gió
Tất cả đều nhân đôi!
25/8/1993
Hết hồn
Bác trâu được buổi thả cày
Nhẩn nha dạo dưới bóng cây ngắm đồng
Con chi to lớn lạ lùng?
Mắt giương thao láo, da đồng đỏ au
Lấm bùn, có họ với nhau?
Sao im chẳng thấy một câu chuyện cùng?
Bác trâu nghiêng nghé cặp sừng
Hênh hênh cái mũi, lừng khừng bước chân
Dạo quanh coi bộ tần ngần
Ngắm ông bạn mới một lần gặp nhau
Tức cười là dáng bác trâu
Máy cày
đúng thế!
rung đầu cười vang!
Tiếng lay tít ngọn tre làng
Đáy ao cá rúc vào hang , rụng rời!
Hết hồn, trâu chạy cong đuôi
Còn nghe khanh khách máy cười ròn tan!
17/6/1981
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét