Chủ Nhật, 27 tháng 10, 2013

Tôi nhận thấy...



THƠ Raxun Gamzatov trong bản dịch Việt - Tày của Triệu Lam Châu



15. Осознаю под небом Дагестана,
Беря в горах последний перевал,
Что, как поэт, явился слишком рано,
А стать пророком – слишком опоздал.

15. Tôi nhận thấy giữa trời Đaghextan
Thường xuất hiện những nhà thơ sớm sủa
Họ gìn giữ núi đồi xứ sở
Nhưng thành nhà tiên tri - lại quá muộn mằn.

15. Hây hăn chang hả Đaghextan
Lầng oóc nả bại slấy sli khoái mấư
Boong te dửc đin rà khau khuổi
T’ọ  p’ần  pú rủng - lẻ nhằng hâng!



16. Я воспевал не раз светильник ночи
И пел не раз светильник я дневной,
Но восторгаться ими нету мочи,
Когда твой лик сияет предо мной.


16. Tôi hay ngợi ca ngọn đèn đêm
Tôi cũng hay ngợi ca ngọn đèn ngày
Nhưng khi gương mặt em vụt đến
Thì những ngọn đèn kia bỗng mờ ngay.

16. Hây lầng d’ẳn nỏ nghé  t’ẻn gừn
Nghé  t’ẻn  uằn thư, hây tó  d’ẳn
T’ọ slì cương nả noọng phựt mà
Lẻ mả ngay nò sloong  t’ẻn  t’ỉ.

17. От альпинистов, от людей бывалых
Я знаю: спуск труднее, чем подъем.
Мне сорок лет, достиг я перевала,
Мой путь трудней и круче с каждым днем.

17. Kinh nghiệm nhà leo núi cho tôi biết
Đi xuống thường khó hơn đi lên
Tôi đã lên đèo lúc bốn mươi tuổi
Nay đường càng dốc hơn và khó khăn thêm.

17. Pỏn  t’ởi  pin khau hẩư hây hăn
Pây  t’ò  lồng nhộc hơn  t’ò  khửn
Hây khửn keng  p’ửa slí slíp pi gần
Này khỏ them, nhoòng  t’àng  gảng líng.

18. Поет у моего окошка ветер
Ту песню, что претит мне издавна;
А ту, что мне милей всего на свете,
Поет он у соседского окна.

18. Bên cửa sổ nhà tôi gió hát
Bài ca – tôi kinh tởm lâu rồi
Nơi cửa sổ nhà bên gió hát
Bài ca – tôi yêu nhất trần đời.

18. Xảng táng rườn rà lồm đỏi xướng
Tèo sli – rà đạ hăn oi sloi
Xảng táng rườn hâư lồm đỏi xướng
Tèo sli – rà hăn điếp đây lai...



19. С какой вершины я ни брошу камня,
Он вниз летит и пропадает там,                  
В какой низине песня б ни пришла мне,
Она летит к моим родным горам.



19. Trên đỉnh núi nào tôi cũng cầm đá ném
Hòn đá bay đi, rồi hòn đá rơi
Ở đồng  bằng nào tôi cũng có
Một bài ca bay lên núi quê tôi.

19. Nưa nhỏt khau  t’ầư hây tó căm thin bẳn
Hỏn thin bân pây, t’iẻo  tốc lồng
Dú đin phiêng  t’ầư  hây tó mì đây đứa
Tèo sli bân mừa bản mường slung.


20. Смерть унесет и нас, и все, чем мы живем.
Избегнет лишь любовь ее прикосновенья.
Так ворон прочь летит, когда он видит дом,
Где в теплом очаге горят еще поленья.

20. Cái chết cuốn chúng ta đi cùng mọi thứ
Chỉ có tình yêu thoát được mà thôi
Con quạ đen bay đi mất hút
Khi thấy nhà có bếp lửa ấm ngời.          

20. Ăn thai p’ẳt boong rà oạ mọi vè pây thuổn
Tán ăn mằn ki ni đảy khói nò
Tua ca đăm rựt bân pây lặm khuổi

Slì te hăn rủng rường vỉnh vầy thư.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét