vunhonb : Bạn blog có nickname Tan_262 có vào trang của tôi và để lại đường link sang trang của mình. Bác ấy muốn bạn đọc trang này đọc lời bình bài thơ NHÀ KHÔNG CÓ BỐ của nhà thơ Nguyễn Thị Mai. VN đã qua và chép lại. Trân trọng cám ơn bác Tan_262 và giới thiệu!
NHÀ KHÔNG CÓ BỐ
Tặng Nhật Thành
Thằng con dẫn bạn về nhà ngồi đọc sách. Thấy tôi lúi húi nhặt rau nấu cơm chiều , bạn nó hỏi thì thào nhưng tôi vẫn nghe :
- Nhà không có mẹ à ?
Không thấy thằng con trả lời. Ừ , nhà không có bố hay không có mẹ thì có sao đâu . Có điều , nhà không có bố đã được viết thành thơ - còn nhà không có mẹ chưa thấy bài nào như thế cả . " Nhà không có bố " của nhà thơ Nguyễn thị Mai từng được giải nhất một cuộc thi thơ. "Nhà không có mẹ " đang mù tít nơi nào , chẳng có giải ma trơi nào cả .
NHÀ KHÔNG CÓ BỐ
Nhà không có bố buồn sao
Cái đinh cũng thiếu , con dao thì cùn
Bơm xe chẳng hiểu cái jun
Rát tay bật lửa, đá cùn , xăng khô
Không có bố không thì giờ
Bữa ăn sớm muộn , chẳng chờ chẳng mâm
Ngày đông gió bấc mưa dầm
Dây che mái dột , âm thầm mẹ con...
Chẳng nghe tiếng điếu rít giòn
Bia không mua uống em còn bán chai
Nước đun sôi , để nguội hoài
Nhà không có bố biết ai pha trà.
Cho dù bãi mật phù sa
Mà không bên lở , chẳng là dòng sông .
Nguyễn thị Mai.
Với những cảm nghiệm tinh tế của mình , nhà thơ đã vẽ nên bức tranh "Nhà không có bố " như một phóng sự đầy hình ảnh , qua mấy dòng lục bát vừa đằm thắm dung dị , vừa ma mỵ lắng sâu , làm lung lay sự yếu mềm trong mỗi con người. Nó chạm vào cả tuyến lệ vốn nông cạn và khô hạn của cả những gã đàn ông...
Đọc xong bài thơ , những mảng màu cuộc sống ấy cứ trở trăn, ray rứt , đan xen với nhiều cảm xúc.
Nhưng đó là những cảm nhận xa xưa - hồi mấy sợi dây xúc cảm trong đầu còn mẫn cảm , chưa được nhúng vào...nước sôi cuộc đời . Giờ là những người đàn ông thực thụ , biết lấy sự mạnh mẽ để khỏa lấp yếu mềm và không còn ngây thơ tin vào ma mỵ lục bát !
Ngày xưa đọc bài thơ chưa cần kính , nên nó trong veo cảm xúc . Tuổi ấy chưa cần kính . Bây giờ đọc lại " Nhà không có bố " phải qua cặp kính , nên những mảng màu trong đó hiện lên như hình ảnh 3D , thật khác xưa . Rõ nét hơn . Có nhiều màu sắc va đập phản chiếu lẫn nhau.
Nhà không có bố buồn sao
Cái đinh cũng thiếu , con dao thì cùn . Đành rằng các cụ xưa từng nói - " Vắng đàn ông quạnh nhà , vắng đàn bà quạnh bếp" , nhưng xu thế đời nay , nhiều phụ nữ chọn cuộc sống đơn thân khá phổ biến. Thế thì nhà không có bố hà cớ gì phải buồn . Đây là cái sai đầu tiên của bài thơ. Không có bố càng khỏe xác !
Đinh thiếu , dao cùn , vài chục bạc ra chợ có tất. Cứ mua mỗi loại một ít , ném vào một góc nào đó , lúc cần thì có ngay mà sử dụng. Còn chân yếu tay mềm không tự đóng đinh được thì ...dễ ợt. Các nàng cứ vẫy tay một cái , đừng ngại , thằng cha hàng xóm nhảy qua liền. Đừng nói là đóng đinh , mà đóng nguyên cả cái cột đình vào vách núi hắn cũng chẳng lăn tăn gì. (!).
Bơm xe chẳng hiểu cái jun
Rát tay bật lửa , đá cùn xăng khô
Xưa rồi Diễm ơi . Bây giờ xe tay ga ,các nàng cứ ngồi yên trên xe , vẫy tay : " Bơm". Anh chàng nào mà thấy người đẹp chả thích bơm !? Bơm xong, hai bên vui vẻ coi như xong việc. Còn bật lửa - tức là cái hộp quẹt , thời giờ tràn lan , xài hết gas thì cho vào sọt rác, kiếm cái mới .
Không có` bố , không thì giờ
Bữa ăn sớm muộn chẳng chờ chẳng mâm.
Ừ , cái này thì quá đúng , nhưng không có bố càng thích. Không phải lo khẩu vị , giờ giấc , mâm bàn ...Bữa ăn , Mẹ một tô , bạ đâu ngồi đấy , vừa ăn vừa giở đọc " Tạp chí Thời trang ". Con một tô , cũng một góc , vừa ăn vừa dí mũi vào Đoremon. Thế là quá ư tiện lợi. Một công đôi việc. Than thở con mẹ gì nữa! Tự do hơn cả ...thế giới tự do .
Ngày đông gió bấc mưa dầm
Dậy che mái dột, âm thầm mẹ con.
Gió bấc mưa dầm mùa đông thì đâu riêng chỉ mấy mẹ con , mà là...toàn quốc. Chính xác là toàn vùng ( Trong Nam không có loại kinh điển này.) " Lụt thì lút cả làng " đâu riêng một mình ai , kể cả nhà có nhiều ...lớp bố !
Che mái dột ư ? Lại giơ cổ tay tròn trắng ra vẫy thằng cha hàng xóm thôi. Hắn luôn dài cổ chờ mong cái vẫy tay dẻo như múa của người đẹp ! Đàn ông là loài sinh vật ưa ngọt , các nàng cứ liếc xéo cho nó một phát , nhẹ nhàng cho nó một câu , thì hắn còn nằm dài lên mái nhà mà che dột cho mấy mẹ con suốt đêm đông ấy chứ .
Chẳng nghe tiếng điếu rít giòn
Bia không mua uống , em còn bán chai .
Tiếng điếu rít giòn mà làm mê hoặc phụ nữ thì quả là...Ngoa sĩ chứ không phải là Thi sĩ nữa ! Nếu thuốc lá gây khó chịu một thì thuốc lào phải gấp lên nhiều lần - Cái hôi hám của thuốc lào rất bền màu và phát tán diện rộng . Một ông bố nọ từ ngoài Bắc vào thăm con vì nghiện nên mang cả điếu cày vào Nam. Người già đêm thường khó ngủ , mỗi lần thức giấc , ông lại rít thuốc lào. Mà hút thuốc lào là phải rít càng kêu to càng sướng. Đêm thanh vắng làm nền cho tiếng điếu vút cao như tiếng súng liên thanh làm cô con dâu trăn trở khó chịu. Một hai đêm đầu , cô còn nhịn , đến đêm thứ ba thì cô không nhịn được nữa và..." Gìa rồi mà hút hít gì rống to thế , chẳng cho ai ngủ" . Ông đành nhẹ hơi , rít sụt sịt như ăn trộm . Còn may là nó mới nhắc nhở , chưa vả vào miệng ông. Thế mà trong thơ , tác giả " Ngoa điệu " lên là nhớ !
Nước đun sôi , để nguội hoài
Nhà không có bố , biết ai pha trà .
Đàn ông là lắm tật lắm. Ngoài rượu bia lại còn trà, không có các ông , đỡ nhọc lòng lau rửa ấm chén. đỡ phải ngứa mắt nhìn cảnh các ông khề khà bên ấm trà trong lúc người khác đánh vật với một núi việc nhễu nhã mồ hôi . Nhưng không cứ phải pha trà mới đun nước sôi , mà nước sôi để nguội vẫn phải dùng cho mọi người đó thôi...
Chân lý bên lở bên bồi cuả dòng sông là mãi mãi , nhà không có bố chỉ là nhất thời , chẳng gì phải buồn .
Nhà không có bố, chẳng sao
Bao anh hàng xóm nghêu ngao...hát thầm !
Rõ ràng khi đọc thơ qua cặp kính , ta nhìn thấy nhiều điều mà tác giả hồi ấy loay hoay với những câu hỏi chưa có câu trả lời . Bài thơ như một phóng sự ảnh , lưu đọng vào người đọc lâu nay, ray rứt và ấm ức . Bây giờ tân tiến hơn , có những điều không còn phù hợp nữa . Những bức ảnh cảm động trong bài thơ trên đều có lối thoát ,xử lý được qua ngả...Photoshop hàng xóm !
Thằng con dẫn bạn về nhà ngồi đọc sách. Thấy tôi lúi húi nhặt rau nấu cơm chiều , bạn nó hỏi thì thào nhưng tôi vẫn nghe :
- Nhà không có mẹ à ?
Không thấy thằng con trả lời. Ừ , nhà không có bố hay không có mẹ thì có sao đâu . Có điều , nhà không có bố đã được viết thành thơ - còn nhà không có mẹ chưa thấy bài nào như thế cả . " Nhà không có bố " của nhà thơ Nguyễn thị Mai từng được giải nhất một cuộc thi thơ. "Nhà không có mẹ " đang mù tít nơi nào , chẳng có giải ma trơi nào cả .
NHÀ KHÔNG CÓ BỐ
Nhà không có bố buồn sao
Cái đinh cũng thiếu , con dao thì cùn
Bơm xe chẳng hiểu cái jun
Rát tay bật lửa, đá cùn , xăng khô
Không có bố không thì giờ
Bữa ăn sớm muộn , chẳng chờ chẳng mâm
Ngày đông gió bấc mưa dầm
Dây che mái dột , âm thầm mẹ con...
Chẳng nghe tiếng điếu rít giòn
Bia không mua uống em còn bán chai
Nước đun sôi , để nguội hoài
Nhà không có bố biết ai pha trà.
Cho dù bãi mật phù sa
Mà không bên lở , chẳng là dòng sông .
Nguyễn thị Mai.
Với những cảm nghiệm tinh tế của mình , nhà thơ đã vẽ nên bức tranh "Nhà không có bố " như một phóng sự đầy hình ảnh , qua mấy dòng lục bát vừa đằm thắm dung dị , vừa ma mỵ lắng sâu , làm lung lay sự yếu mềm trong mỗi con người. Nó chạm vào cả tuyến lệ vốn nông cạn và khô hạn của cả những gã đàn ông...
Đọc xong bài thơ , những mảng màu cuộc sống ấy cứ trở trăn, ray rứt , đan xen với nhiều cảm xúc.
Nhưng đó là những cảm nhận xa xưa - hồi mấy sợi dây xúc cảm trong đầu còn mẫn cảm , chưa được nhúng vào...nước sôi cuộc đời . Giờ là những người đàn ông thực thụ , biết lấy sự mạnh mẽ để khỏa lấp yếu mềm và không còn ngây thơ tin vào ma mỵ lục bát !
Ngày xưa đọc bài thơ chưa cần kính , nên nó trong veo cảm xúc . Tuổi ấy chưa cần kính . Bây giờ đọc lại " Nhà không có bố " phải qua cặp kính , nên những mảng màu trong đó hiện lên như hình ảnh 3D , thật khác xưa . Rõ nét hơn . Có nhiều màu sắc va đập phản chiếu lẫn nhau.
Nhà không có bố buồn sao
Cái đinh cũng thiếu , con dao thì cùn . Đành rằng các cụ xưa từng nói - " Vắng đàn ông quạnh nhà , vắng đàn bà quạnh bếp" , nhưng xu thế đời nay , nhiều phụ nữ chọn cuộc sống đơn thân khá phổ biến. Thế thì nhà không có bố hà cớ gì phải buồn . Đây là cái sai đầu tiên của bài thơ. Không có bố càng khỏe xác !
Đinh thiếu , dao cùn , vài chục bạc ra chợ có tất. Cứ mua mỗi loại một ít , ném vào một góc nào đó , lúc cần thì có ngay mà sử dụng. Còn chân yếu tay mềm không tự đóng đinh được thì ...dễ ợt. Các nàng cứ vẫy tay một cái , đừng ngại , thằng cha hàng xóm nhảy qua liền. Đừng nói là đóng đinh , mà đóng nguyên cả cái cột đình vào vách núi hắn cũng chẳng lăn tăn gì. (!).
Bơm xe chẳng hiểu cái jun
Rát tay bật lửa , đá cùn xăng khô
Xưa rồi Diễm ơi . Bây giờ xe tay ga ,các nàng cứ ngồi yên trên xe , vẫy tay : " Bơm". Anh chàng nào mà thấy người đẹp chả thích bơm !? Bơm xong, hai bên vui vẻ coi như xong việc. Còn bật lửa - tức là cái hộp quẹt , thời giờ tràn lan , xài hết gas thì cho vào sọt rác, kiếm cái mới .
Không có` bố , không thì giờ
Bữa ăn sớm muộn chẳng chờ chẳng mâm.
Ừ , cái này thì quá đúng , nhưng không có bố càng thích. Không phải lo khẩu vị , giờ giấc , mâm bàn ...Bữa ăn , Mẹ một tô , bạ đâu ngồi đấy , vừa ăn vừa giở đọc " Tạp chí Thời trang ". Con một tô , cũng một góc , vừa ăn vừa dí mũi vào Đoremon. Thế là quá ư tiện lợi. Một công đôi việc. Than thở con mẹ gì nữa! Tự do hơn cả ...thế giới tự do .
Ngày đông gió bấc mưa dầm
Dậy che mái dột, âm thầm mẹ con.
Gió bấc mưa dầm mùa đông thì đâu riêng chỉ mấy mẹ con , mà là...toàn quốc. Chính xác là toàn vùng ( Trong Nam không có loại kinh điển này.) " Lụt thì lút cả làng " đâu riêng một mình ai , kể cả nhà có nhiều ...lớp bố !
Che mái dột ư ? Lại giơ cổ tay tròn trắng ra vẫy thằng cha hàng xóm thôi. Hắn luôn dài cổ chờ mong cái vẫy tay dẻo như múa của người đẹp ! Đàn ông là loài sinh vật ưa ngọt , các nàng cứ liếc xéo cho nó một phát , nhẹ nhàng cho nó một câu , thì hắn còn nằm dài lên mái nhà mà che dột cho mấy mẹ con suốt đêm đông ấy chứ .
Chẳng nghe tiếng điếu rít giòn
Bia không mua uống , em còn bán chai .
Tiếng điếu rít giòn mà làm mê hoặc phụ nữ thì quả là...Ngoa sĩ chứ không phải là Thi sĩ nữa ! Nếu thuốc lá gây khó chịu một thì thuốc lào phải gấp lên nhiều lần - Cái hôi hám của thuốc lào rất bền màu và phát tán diện rộng . Một ông bố nọ từ ngoài Bắc vào thăm con vì nghiện nên mang cả điếu cày vào Nam. Người già đêm thường khó ngủ , mỗi lần thức giấc , ông lại rít thuốc lào. Mà hút thuốc lào là phải rít càng kêu to càng sướng. Đêm thanh vắng làm nền cho tiếng điếu vút cao như tiếng súng liên thanh làm cô con dâu trăn trở khó chịu. Một hai đêm đầu , cô còn nhịn , đến đêm thứ ba thì cô không nhịn được nữa và..." Gìa rồi mà hút hít gì rống to thế , chẳng cho ai ngủ" . Ông đành nhẹ hơi , rít sụt sịt như ăn trộm . Còn may là nó mới nhắc nhở , chưa vả vào miệng ông. Thế mà trong thơ , tác giả " Ngoa điệu " lên là nhớ !
Nước đun sôi , để nguội hoài
Nhà không có bố , biết ai pha trà .
Đàn ông là lắm tật lắm. Ngoài rượu bia lại còn trà, không có các ông , đỡ nhọc lòng lau rửa ấm chén. đỡ phải ngứa mắt nhìn cảnh các ông khề khà bên ấm trà trong lúc người khác đánh vật với một núi việc nhễu nhã mồ hôi . Nhưng không cứ phải pha trà mới đun nước sôi , mà nước sôi để nguội vẫn phải dùng cho mọi người đó thôi...
Chân lý bên lở bên bồi cuả dòng sông là mãi mãi , nhà không có bố chỉ là nhất thời , chẳng gì phải buồn .
Nhà không có bố, chẳng sao
Bao anh hàng xóm nghêu ngao...hát thầm !
Rõ ràng khi đọc thơ qua cặp kính , ta nhìn thấy nhiều điều mà tác giả hồi ấy loay hoay với những câu hỏi chưa có câu trả lời . Bài thơ như một phóng sự ảnh , lưu đọng vào người đọc lâu nay, ray rứt và ấm ức . Bây giờ tân tiến hơn , có những điều không còn phù hợp nữa . Những bức ảnh cảm động trong bài thơ trên đều có lối thoát ,xử lý được qua ngả...Photoshop hàng xóm !
51 nhận xét
Nhà không có bố, buồn chi?
Cái đinh hàng xóm đóng thì êm ru!
Lốp non một chút ấy mà
Cái bơm hàng xóm cứ là căng hông!
Giờ giấc chẳng kể ngày đêm
Khi nào chợt sướng ngó bên hàng rào!
Gió mưa mặc kệ trời cao
Có ông hàng xóm dột vào chỗ mô?
Điếu nhà hôi hám thấy mồ
Điếu ông hàng xóm vừa to vừa giòn!
Cà fe pha thật là ngon
Hàng xóm ngây ngất đến quên lối về !
Nhà không có bố...buồn chi ?
Hì...cảm ơn lão đề tặng. Xin cái tem!
Cái đinh hàng xóm đóng thì êm ru!
Lốp non một chút ấy mà
Cái bơm hàng xóm cứ là căng hông!
Giờ giấc chẳng kể ngày đêm
Khi nào chợt sướng ngó bên hàng rào!
Gió mưa mặc kệ trời cao
Có ông hàng xóm dột vào chỗ mô?
Điếu nhà hôi hám thấy mồ
Điếu ông hàng xóm vừa to vừa giòn!
Cà fe pha thật là ngon
Hàng xóm ngây ngất đến quên lối về !
Nhà không có bố...buồn chi ?
Hì...cảm ơn lão đề tặng. Xin cái tem!
Nhà không có bố vui sao
Đêm đêm " Non giám " ồn ào đông vui
Người ngoài nhìn thấy phát thèm !
Đêm đêm " Non giám " ồn ào đông vui
Người ngoài nhìn thấy phát thèm !
Chuyện nhờ thằng cha hàng xóm cũng không phải là "với điều kiện của
ngày nay" mà ngày xa xưa chị em phụ nữ đã vận dụng rất linh hoạt. Trong
GÓC KHUẤT của em cũng có rồi, chuyện ấy đăng ở chỗ này:
http://nhatthanhho.blogspot.com/2013/09/buoc-ngoat.html
Tuy nhiên, nghe theo sự mách bảo của lão, sáng nay em cũng đã "vẫy tay thằng cha hàng xóm" nhờ gã lợp cho cái chuồng gà. Theo thỏa thuận ban đầu, vì công việc cũng không yêu cầu kĩ thuật cao nên trưa nay chỉ mời "ki khầu giám" thôi. Nếu sau đó có "non giám" là do phát sinh trong quá trình thi công.He he...
Chủ nhật vui nha lão!
http://nhatthanhho.blogspot.com/2013/09/buoc-ngoat.html
Tuy nhiên, nghe theo sự mách bảo của lão, sáng nay em cũng đã "vẫy tay thằng cha hàng xóm" nhờ gã lợp cho cái chuồng gà. Theo thỏa thuận ban đầu, vì công việc cũng không yêu cầu kĩ thuật cao nên trưa nay chỉ mời "ki khầu giám" thôi. Nếu sau đó có "non giám" là do phát sinh trong quá trình thi công.He he...
Chủ nhật vui nha lão!
Bài thơ này thời còn trẻ( thời chưa đeo kính) ko chỉ mình mà bao niêu
người đọc lên cứ cảm động rưng rức! Răng mà Nguyễn Thị Mai nói đúng
thế!
Bây giờ đọc bài thơ xong, đọc lời bình của Lão thấy chí lý!!!
Giá như hai nhà( ko bố và ko mẹ ý) gần nhau thì tuyệt biết mấy hè? Lão Tân sẽ tha hồ mà thể hiện:
Nào là đinh nhỏ đinh to
Nào là chống dột, chẳng lo thiếu gì!
Mới đọc một lượt, nói sơ sơ rứa cái đã. Bữa sau sang châm cứu tiếp, sẽ mổ xẻ thêm.
Bây giờ đọc bài thơ xong, đọc lời bình của Lão thấy chí lý!!!
Giá như hai nhà( ko bố và ko mẹ ý) gần nhau thì tuyệt biết mấy hè? Lão Tân sẽ tha hồ mà thể hiện:
Nào là đinh nhỏ đinh to
Nào là chống dột, chẳng lo thiếu gì!
Mới đọc một lượt, nói sơ sơ rứa cái đã. Bữa sau sang châm cứu tiếp, sẽ mổ xẻ thêm.
Đúng là nếu như gần nhau - lão tha hồ..." Non giám " - món này quá ư hấp dẫn chị Ngựa ạ!
Mấy cái đinh rỉ thiếu đếch gì
Miễn là đụng chạm tý ti ...chủ nhà .
hehe
Mấy cái đinh rỉ thiếu đếch gì
Miễn là đụng chạm tý ti ...chủ nhà .
hehe
Người ta bình thơ cứ tìm điểm hay, điểm tích cực để trổ cái tài cảm thụ văn chương, để chứng tỏ sự khám phá trội của mình!
Mấy khi đọc được những ý kiến phản biện bằng cái vỏ hài hước hóm hỉnh mà giàu sức gợi sâu xa. Đùa đấy mà thật đấy. Thật đấy mà đùa đấy. Tú Xương từng chửi đổng "Cha mẹ thói đời ăn ở bạc/Có chồng hờ hững cũng như không" nào có phải là chửi cho riêng ai? Đó là tiếng chửi cái thói đời đen bạc đó thôi.
Có ai dám đủ dũng khí chửi chính mình? Có ai không xúc động trứớc câu hỏi của con trẻ? Lão đau đớn không phải cho phận mình , lão khóc cho ai? Lão gà trống nuôi con đơn thân?
Bài thơ chỉ là cái cớ thôi. Lão quái lắm! Lão đang nhấn nhá theo một cách không giống ai, lão biết không?!
Mấy khi đọc được những ý kiến phản biện bằng cái vỏ hài hước hóm hỉnh mà giàu sức gợi sâu xa. Đùa đấy mà thật đấy. Thật đấy mà đùa đấy. Tú Xương từng chửi đổng "Cha mẹ thói đời ăn ở bạc/Có chồng hờ hững cũng như không" nào có phải là chửi cho riêng ai? Đó là tiếng chửi cái thói đời đen bạc đó thôi.
Có ai dám đủ dũng khí chửi chính mình? Có ai không xúc động trứớc câu hỏi của con trẻ? Lão đau đớn không phải cho phận mình , lão khóc cho ai? Lão gà trống nuôi con đơn thân?
Bài thơ chỉ là cái cớ thôi. Lão quái lắm! Lão đang nhấn nhá theo một cách không giống ai, lão biết không?!
Đọc lời còm của HL , lão phải tự tay đi pha một ly chanh đường tự thưởng mình.
Chỉ vì lời còm còn sâu xa , chua cay hơn cả sự phân tích của lão.
Blog nhiều khi vẫn thế , những lời còm làm rung rinh cả chòm râu bạc !
Nói về thơ - kể cả cụ Nguyễn Khuyến xưa cũng xạo nốt.
... " Ao sâu sóng cả khôn chài lưới
Vườn rộng rào thưa khó đuổi gà "
Ấy là chủ nhà tìm lý do thoái thác khách. Chứ mà thực lòng thì....Không có lưới để bắt cá thì ta rà bằng điện, cá nổi trắng ao ngay. Còn gà , chủ nhà cứ chỉ xem con trống nào , gương súng hơi lên , " phẹt " một phát thì chưa đầy 5 giây... Tất nhiên có những cái mà thời giờ cũng phải chịu thua - như " Mướp chửa ra hoa cà chửa nụ ..." cái này thì chụi thua !
Nhưng mà ...lão thành thật gỡ những băn khoăn cho bài thơ , không " Quaí " như ...Gia cát Dự ...mò nhé HL .
Chỉ vì lời còm còn sâu xa , chua cay hơn cả sự phân tích của lão.
Blog nhiều khi vẫn thế , những lời còm làm rung rinh cả chòm râu bạc !
Nói về thơ - kể cả cụ Nguyễn Khuyến xưa cũng xạo nốt.
... " Ao sâu sóng cả khôn chài lưới
Vườn rộng rào thưa khó đuổi gà "
Ấy là chủ nhà tìm lý do thoái thác khách. Chứ mà thực lòng thì....Không có lưới để bắt cá thì ta rà bằng điện, cá nổi trắng ao ngay. Còn gà , chủ nhà cứ chỉ xem con trống nào , gương súng hơi lên , " phẹt " một phát thì chưa đầy 5 giây... Tất nhiên có những cái mà thời giờ cũng phải chịu thua - như " Mướp chửa ra hoa cà chửa nụ ..." cái này thì chụi thua !
Nhưng mà ...lão thành thật gỡ những băn khoăn cho bài thơ , không " Quaí " như ...Gia cát Dự ...mò nhé HL .
Lão ơi, nhà em không có bố hơn mười năm rồi mà vẫn vui như Tết. Có bố
có khi còn buồn hơn. Em tiêu cực quá phải không Lão. Em tự nhận lỗi rồi
chạy về đây. Lão viết hay quá!
Đúng là để lâu câu chủ. Cứ lâu lâu lão mới viết một bài nhưng đọc bài
của lão cứ là sướng rung rinh lên chứ chẳng chơi. Phải nói là một cách
bình thơ thật mới lạ, thật sáng tao, hình như xưa nay chưa từng có thì
phải. Vui, hóm mà vẫn chí lý lắm đó nha. Vẫn nói được cái điều nhà thơ
muốn nói lại vẫn nói được cái quan niệm của nhiều người phụ nữ trong
thời nay. Hay! Tôi thèm đọc những bài viết như thế này lắm lão ơi.
Gắng viết nhiều nhiều cho mọi người thường xuyên được lãm thưởng nha lão
Gắng viết nhiều nhiều cho mọi người thường xuyên được lãm thưởng nha lão
Hừm...Lão chỉ phân tích thơ theo thực tiễn , chứ không sâu sắc như
chị nghĩ đâu. Nhiều khi trong đời , nói quàng nhưng vẫn trúng tùm lum đó
chị! hehe
Thực ra bài thơ rất hay , lão thuộc ngay từ những ngày đầu đọc nó ( Tầm 1993 gì đó ). Lâu lâu lại buột miệng nhớ .
Lão chỉ thử lượng sức mình bẻ cong chủ đề bài thơ xem cảm giác thế nào. Lão vốn hiền lành , muốn mó máy những gì mới lạ!
Chúc chị một buổi tối thư giản vui vẻ .
Thực ra bài thơ rất hay , lão thuộc ngay từ những ngày đầu đọc nó ( Tầm 1993 gì đó ). Lâu lâu lại buột miệng nhớ .
Lão chỉ thử lượng sức mình bẻ cong chủ đề bài thơ xem cảm giác thế nào. Lão vốn hiền lành , muốn mó máy những gì mới lạ!
Chúc chị một buổi tối thư giản vui vẻ .
Đọc bình thơ mà thấy... ghét!
Ơ hơ, cơ mà nếu đừng gán cho nó cái từ "bình thơ" thì hoá ra lại thích! Cái đoạn không kính, có kính gì đó, sâu phết! Và cả cái tui tủi "nhà không có mẹ", chỉ nhắc qua đoạn đầu thôi, nhưng đủ để nhớ và nghĩ...
Ơ hơ, cơ mà nếu đừng gán cho nó cái từ "bình thơ" thì hoá ra lại thích! Cái đoạn không kính, có kính gì đó, sâu phết! Và cả cái tui tủi "nhà không có mẹ", chỉ nhắc qua đoạn đầu thôi, nhưng đủ để nhớ và nghĩ...
Hây dzà...Lão chờ đợi cái câu... " ghét" của OM thật là lâu , lâu lắm
rồi. Lão thấy mình trẻ ra và đáng ...yêu lắm cơ ! hehe - ( Không là có ,
có là không - cái ngôn ngữ bất đồng này luôn thuộc về phái đẹp - Câu
này có trong ...sách ! )
Thực ra , nghĩ sao viết vậy - chứ không sâu xa như em nghĩ về kính đâu nhé .
Thực ra , nghĩ sao viết vậy - chứ không sâu xa như em nghĩ về kính đâu nhé .
Bay đâu mất tiêu những dòng com của em thế? Mất hết cảm xúc của người ta...?? hức...
Biết rằng Lão đang dùng cách phản đề hài hước. Cười đấy mà nghe cay
cay. Đọc bài mấy bận rồi, muốn viết cái comment dong dài một chút mà sợ
bị chém gió tơi bời nên để lại cục gạch chỗ này, mai mốt qua ngồi nghe
Lão bình thơ. Hihi.
Hơ hơ. Đọc bài bình của Lão, em lại thấy nó lòi ra thế này:
- Nhà không có mẹ à?
- No. Không có mẹ chẳng có gì...đáng lo cả.Không có mẹ, vẫn có những bữa ăn ngon. Không có mẹ, bố vẫn xe chỉ luồn kim khâu cho con cái khuy áo bị đứt.....
Nhà không có mẹ ư? Thì đã có khối nàng ngấp nghé roài.
- Nhà không có mẹ à?
- No. Không có mẹ chẳng có gì...đáng lo cả.Không có mẹ, vẫn có những bữa ăn ngon. Không có mẹ, bố vẫn xe chỉ luồn kim khâu cho con cái khuy áo bị đứt.....
Nhà không có mẹ ư? Thì đã có khối nàng ngấp nghé roài.
Đọc xong bài bình thơ của Lão XS ngẩn ngơ.
Mới hay mình đang đứng trước "Giếng Khơi"
Cám ơn Lão nhiều ạ!
Mới hay mình đang đứng trước "Giếng Khơi"
Cám ơn Lão nhiều ạ!
XS ah! Đọc bài bình của Lão thì hãy cẩn thận, chẳng phải phân tích
chứng minh như người ta vưỡn binh đâu! Lãonnói đây chết cây Hà Nội.
Hì hì... mà chị Ngựa thấy hình như Lão đang cố tình khoe: Nhà không có mẹ đấy! Em nào khoái làm mẹ thì xếp hàng để Lão DUYỆT!
Hì hì... mà chị Ngựa thấy hình như Lão đang cố tình khoe: Nhà không có mẹ đấy! Em nào khoái làm mẹ thì xếp hàng để Lão DUYỆT!
@ XS - Trước hết xin nói thêm với em rằng - đây không phải một bài bình thơ - nếu có thì chỉ một khúc nhỏ phần đầu thôi.
Bài thơ ray rứt cảm xúc sau khi chạm vào lòng nhân ái mọi người - lão chỉ là người thử tìm lối giải phóng cái ray rứt ấy với những gì lão ...cảm thấy . Và những hình ảnh ấy lão đều có những giải pháp , mách bảo kẻo...tội người ta ! hehe
Vả lại , lão vốn thương người , nên mò vì lòng nhân ái . hơhơ
Bằng chứng là những phân tích sát sườn của lão , sau khi đọc xong ta thấy nhẹ lòng hơn là chỉ đọc bài thơ với những hình ảnh đầy ray rứt....
Bài thơ ray rứt cảm xúc sau khi chạm vào lòng nhân ái mọi người - lão chỉ là người thử tìm lối giải phóng cái ray rứt ấy với những gì lão ...cảm thấy . Và những hình ảnh ấy lão đều có những giải pháp , mách bảo kẻo...tội người ta ! hehe
Vả lại , lão vốn thương người , nên mò vì lòng nhân ái . hơhơ
Bằng chứng là những phân tích sát sườn của lão , sau khi đọc xong ta thấy nhẹ lòng hơn là chỉ đọc bài thơ với những hình ảnh đầy ray rứt....
Trộm nhìn sau lưng lão đang lúi húi nhặt rau nấu cơm là một người cha rất thương yêu con ...và OK !
Lời anh nói , lão sực nhớ một cuộc thăm dò phu nữ của một tờ báo nọ.
Câu hỏi dành cho phụ nữ - " Phần nào của người đàn ông hấp dẫn người phụ
nữ nhất " ? Kết quá là ...Vai và lưng của người đàn ông. Lão cứ thắc
mắc - Vai với lưng thì có cái quái gì mà hấp dẫn nhỉ ?
Bây giờ anh nhìn ...sau lưng lão cũng ...OK nữa thì lão thấy hình như...Chị chứ không phải là Anh ! hehe
Bây giờ anh nhìn ...sau lưng lão cũng ...OK nữa thì lão thấy hình như...Chị chứ không phải là Anh ! hehe
PH đọc bài thơ, đọc bài viết của lão. Thật ra cái nét đời thường mà
lão đưa vào với giọng "tưng tửng" ấy quả không sai đâu. Nhưng mà lão à,
tác giả bài thơ mong muốn, hay là "khao khát" một sự đầm ấm đầy đủ (có
bố, mẹ và con...) trong một gia đình, lão dư biết. Lão viết PH thấy có
cái gì đó chua chát, lên án cái gốc rễ: tại sao "không có bố", tại sao
không có mẹ", phải không lão? Lão tài hoa lắm (tất nhiên ở đây PH muốn
đề cập đến sự tan vỡ hạnh phúc thôi).
Đời cũng nhiều chuyện để nói lắm... Nhưng bài thơ của Nguyễn Thị Mai xúc động, vấn đề hôn nhân gia đình cho ta nhiều suy ngẫm lắm. và góc nhìn, cách đánh giá của lão giọng "cười" ra nước mắt đấy, thấy sâu sắc lão ạ!
PH chia sẻ với bố con lão nhé! Cho PH hỏi thăm chút nha, cháu học lớp mấy rồi hả lão, chắc là con ngoan thương bố học giỏi hả!
Đời cũng nhiều chuyện để nói lắm... Nhưng bài thơ của Nguyễn Thị Mai xúc động, vấn đề hôn nhân gia đình cho ta nhiều suy ngẫm lắm. và góc nhìn, cách đánh giá của lão giọng "cười" ra nước mắt đấy, thấy sâu sắc lão ạ!
PH chia sẻ với bố con lão nhé! Cho PH hỏi thăm chút nha, cháu học lớp mấy rồi hả lão, chắc là con ngoan thương bố học giỏi hả!
Bài thơ này đã làm cho tác giả nổi tiếng - Và người ta goi Nguyễn thi
Mai với cái tên trìu mến - Tác giả của nhà không có bố . Mặc dù chị Mai
còn nhiều bài lục bát rất hay . Chị Mai là giáo viên văn , dạy trường
CĐSP Hà Sơn Bình cũ. Bài " Nhà không có bố " chị ấy viết tặng trại trẻ
mồ côi khi chị đến thăm. Bây giờ chi là hội viên hội nhà văn , công tác
tại Hội phụ nữ tp Hà nội ...
Bài thơ bình dị nhưng lắng sâu hiếm thấy, lão đọc ngay từ ngày nó ra đời cách nay hơn hai chục năm. Và thuộc nó từ đó...
Những phân tích trong bài , mỗi người nên hiểu mỗi ý cho nó phong phú...
Chúc vui
Bài thơ bình dị nhưng lắng sâu hiếm thấy, lão đọc ngay từ ngày nó ra đời cách nay hơn hai chục năm. Và thuộc nó từ đó...
Những phân tích trong bài , mỗi người nên hiểu mỗi ý cho nó phong phú...
Chúc vui
Mọi người khen lão sâu sắc, em tán đồng!
Em còn thấy lão tinh quái nữa! Lão nhập vai chị em để nói hết gan ruột của chị em về những lúc ... cú lão chồng lắm tật, hiiiiiiiii. Lão nhập vai tài tình, thấu tận tim gan của chị em đã đành; lão còn được tiếng là dám nhìn thẳng vào những nhược điểm của mình, của giới mình nữa chứ! Tinh thần tự phê bình cao quá ta?
Đọc bài của lão, tự dưng em chua chát nảy ra ý này:
Nhà không có mẹ, chả sao
Kế bên hàng xóm má đào đang mong
Chỉ cần mấy cai đinh han
Lão đây cũng được râm ran mấy phần
Về khuya đi sớm chẳng mần
Thuốc lào lão rít, có nàng vỗ tay
Nếu nhà còn có mẹ mày
Lão đâu có được những ngày tự do?
Hihi,,, Ghẹo lão chút thôi, nếu chạm gì... xin đại xá!
À, lão đọc lại mấy câu này xem nhé:
"Thằng con dẫn bạn về nhà ngồi đọc sách. Thấy tôi lúi húi nhặt rau nấu cơm chiều . Nó hỏi thì thào nhưng tôi vẫn nghe :
- Nhà không có mẹ à ?
Không thấy thằng con trả lời. "
Lão xem, đại từ "nó" ở đầu câu 3 thay thế cho đối tượng nào ở những câu trước vậy? Lão rà lại xem nhé! Mạn phép...
Em còn thấy lão tinh quái nữa! Lão nhập vai chị em để nói hết gan ruột của chị em về những lúc ... cú lão chồng lắm tật, hiiiiiiiii. Lão nhập vai tài tình, thấu tận tim gan của chị em đã đành; lão còn được tiếng là dám nhìn thẳng vào những nhược điểm của mình, của giới mình nữa chứ! Tinh thần tự phê bình cao quá ta?
Đọc bài của lão, tự dưng em chua chát nảy ra ý này:
Nhà không có mẹ, chả sao
Kế bên hàng xóm má đào đang mong
Chỉ cần mấy cai đinh han
Lão đây cũng được râm ran mấy phần
Về khuya đi sớm chẳng mần
Thuốc lào lão rít, có nàng vỗ tay
Nếu nhà còn có mẹ mày
Lão đâu có được những ngày tự do?
Hihi,,, Ghẹo lão chút thôi, nếu chạm gì... xin đại xá!
À, lão đọc lại mấy câu này xem nhé:
"Thằng con dẫn bạn về nhà ngồi đọc sách. Thấy tôi lúi húi nhặt rau nấu cơm chiều . Nó hỏi thì thào nhưng tôi vẫn nghe :
- Nhà không có mẹ à ?
Không thấy thằng con trả lời. "
Lão xem, đại từ "nó" ở đầu câu 3 thay thế cho đối tượng nào ở những câu trước vậy? Lão rà lại xem nhé! Mạn phép...
Lão chỉ phân tích và tháo gỡ những ray rứt sau khi đọc bài thơ thôi
em. Nhưng ai dè , em đeo cặp kính của...bà Nghị Quế soi vào nên thấy nó
to ra thế . Người này nay mai mà...làm mẹ chồng , khối đứa chết với bà !
hehe
Thơ lục bát em tặng lão cũng đủ thấy cái tâm với bài viết. Xin cảm ơn em.
Câu cú với những thành phần câu - thú thật, với lão nó rối nùi. Đừng nói là Đại từ , chỉ cần hỏi Tiểu từ nhỏ nhất lão cũng ..bí đỏ luôn ! hehe Nói thế chứ lão nhận thấy và sửa rui nhé - hổng biết có cái Đại từ chưa?
Thơ lục bát em tặng lão cũng đủ thấy cái tâm với bài viết. Xin cảm ơn em.
Câu cú với những thành phần câu - thú thật, với lão nó rối nùi. Đừng nói là Đại từ , chỉ cần hỏi Tiểu từ nhỏ nhất lão cũng ..bí đỏ luôn ! hehe Nói thế chứ lão nhận thấy và sửa rui nhé - hổng biết có cái Đại từ chưa?
Những phân tích phản biện của Lão cứ nửa đùa nửa thật
tửng tưng nhưng thật sâu sắc và chí lý. Tuy nó mang sắc thái
ngược với quan niệm tình cảm truyền thống nhưng ở mức độ nào
đó cũng là giải pháp cho những "Nhà không có bố" tự an ủi
mình nhẹ lòng hơn (?) ...
Chị em blog đã Like cho Lão cả rồi. Mình ko biết nói gì hơn ngoài lời của họ nên chỉ gõ đôi dòng "trung tính" vậy thôi. Chúc Lão luôn khỏe vui và đón tiếp các nàng đến thăm "Nhà không có mẹ" thật chu đáo nhé... Hiii
Chị em blog đã Like cho Lão cả rồi. Mình ko biết nói gì hơn ngoài lời của họ nên chỉ gõ đôi dòng "trung tính" vậy thôi. Chúc Lão luôn khỏe vui và đón tiếp các nàng đến thăm "Nhà không có mẹ" thật chu đáo nhé... Hiii
Lão đã cuốc đúng vào cái luống àm các bà các cô thường chống cuốc đứng nhìn vì không biết bắt đầu từ đâu -
Chúc cuối tuần an bình lão nhé -
Chúc cuối tuần an bình lão nhé -
Em nhớ cái hàng...xương sườn của Lão nên qua thăm nè!
Đây là lần xem thứ 4 bài NHÀ KHÔNG CÓ BỐ này khi nó đang còn trên
trang nhất. Lời bình hay và hóm lắm; bởi thế mà tạo nguồn hứng thú cho
người đọc. Kết hợp với bài GÃ HÀNG XÓM của Nhật Thành thì cánh ta tiếp
thu được ối kinh nghiệm. Mà chủ nhân NHÀ KHÔNG CÓ MẸ sẽ có cơ hội giải
quyết được nhiều bức xúc cho cả hai phía. Đó là tác dụng của văn học đối
với đời sống xã hội chứ còn đâu nữa.
Cám ơn tác giả đã cung cấp cho bạn đọc một seri những câu chuyện cảnh giác hay.
Cám ơn tác giả đã cung cấp cho bạn đọc một seri những câu chuyện cảnh giác hay.
Lão bình thơ kiểu này em út vừa đọc vừa cười ... muốn khóc.
Nhà em cũng không có bố, chỉ có 2 mẹ con em thui.
đành rằng thời nay, nhìn qua kính hiện đại, không có bố cho con cũng chẳng sao, nhưng mà.... buồn lắm lắm lun lão. Muốn dỗi cũng chẳng có ai để dỗi, cằn nhằn cũng hổng biết cằn nhằn ai, nhõng nhẽo chút cũng không được... Túm lại lại, cực chẳng đã mới chịu thế thui, chứ thà nấu trà cho chồng, thà đợi cơm chút xíu.... còn hơn ... trống rỗng như vầy.
Lã hài hước, nói dửng dưng thế mà sao ... đọc cứ thấy cười mà đau cái lòng em đây nè !
Nhà em cũng không có bố, chỉ có 2 mẹ con em thui.
đành rằng thời nay, nhìn qua kính hiện đại, không có bố cho con cũng chẳng sao, nhưng mà.... buồn lắm lắm lun lão. Muốn dỗi cũng chẳng có ai để dỗi, cằn nhằn cũng hổng biết cằn nhằn ai, nhõng nhẽo chút cũng không được... Túm lại lại, cực chẳng đã mới chịu thế thui, chứ thà nấu trà cho chồng, thà đợi cơm chút xíu.... còn hơn ... trống rỗng như vầy.
Lã hài hước, nói dửng dưng thế mà sao ... đọc cứ thấy cười mà đau cái lòng em đây nè !
Key :Thông tin vinaphone khuyen mai - nap tien dien thoai - nap the zing - khuyen mai vinaphone khách hàng hãy tin tưởng chúng tôi.Tôi xin chân thành cảm ơn
Cái kính của lão ghê thật. Như kính lúp á. Bóc lột trần trụi hết
cái"không có bố" để thấy cái không có mẹ. Mà đúng y. Em cũng thấy
Nhà không có bố thật hay
Một mình một cõi rảnh tay viết còm
Nhà không có bố thật hay
Một mình một cõi rảnh tay viết còm
Lượn bên PB, gặp bài thơ của Thanh Bảo Nguyễn, phụ nữ quê choa, thấy rất chi là đàn bà xứ Nghệ, tha về đây lão đọc:
VẮNG ĐÀN ÔNG
Nhà không có bóng đàn ông
Bao nhiêu công việc vẫn trông vào mình
Bàn xiêu góc chẳng còn đinh
Lưỡi dao kém sắc tự mình làm thôi
Bàn tay nào được nghỉ ngơi
Mài dao, gõ búa...cọ nồi vẫn ta
Nhiều khi cũng đục cũng cưa
Điện hỏng tự sửa chẳng chừa việc chi
Không đàn ông chẳng ngại gì
Bao công ngàn việc xá chi không làm
Thôi thì cứ vậy yên tâm
Nhà không có bóng đàn ông vẫn thường.
2/4/2015
CỎ DẠI - THANH BẢO NGUYÊN
(Quên, em đã dẫn đường cho chị Thanh Bảo Nguyễn sang đọc bài của lão)
VẮNG ĐÀN ÔNG
Nhà không có bóng đàn ông
Bao nhiêu công việc vẫn trông vào mình
Bàn xiêu góc chẳng còn đinh
Lưỡi dao kém sắc tự mình làm thôi
Bàn tay nào được nghỉ ngơi
Mài dao, gõ búa...cọ nồi vẫn ta
Nhiều khi cũng đục cũng cưa
Điện hỏng tự sửa chẳng chừa việc chi
Không đàn ông chẳng ngại gì
Bao công ngàn việc xá chi không làm
Thôi thì cứ vậy yên tâm
Nhà không có bóng đàn ông vẫn thường.
2/4/2015
CỎ DẠI - THANH BẢO NGUYÊN
(Quên, em đã dẫn đường cho chị Thanh Bảo Nguyễn sang đọc bài của lão)
Chà chà Lão " Quái " lắm . Lão nhìn nhận vấn đề rất hay . Nhìn nhận
một vấn đề phải nhìn từ hai mặt , mặt trái và mặt phải, như tấm huy
chương vậy . Mặt trước của tấm huy chương rất đẹp ai cũng nhận thấy, còn
mặt trái sần sùi ít người nhận ra . Ở đây Lão đã làm được . Trong cuộc
sống mà nhất là trong văn học rất cần những nhận định phản biện như vậy,
đó là điều mà nhiều người không có cũng bởi vì từ lâu chúng ta đã quen
lối suy nghĩ thụ động, cần thoát khỏi những lối mòn đó
Chúc Lão khoẻ
Chúc Lão khoẻ
1- Hồi đang làm việc bu có cậu đệ tử, cứ 7 giờ làm việc thì 7 giờ kém
5 nó đến, mồ hôi mồ kê đầm đìa, hỏi sao thì nó bảo em chạy, tại sao
phải chạy, vì em dậy sát nút, mà anh ơi giá em có ông bố cứ 5 giờ sáng
bắt dậy thể dục thì em chết mất.
Đúng thằng này không có bố, mang họ mẹ, (nó cực giỏi, hiện đang ở SG). Vùng bu ở có nhiều cô vợ, chồng đi biển làm dầu khí. Các em khi nào cũng hơn hớn tươi vui, chồng nhiều tiền cho ăn xài thoải mái. Cũng có lúc các em u sầu, buồn bã, hỏi ra mới biết chồng về, không tiếp bồ được. Mẹ có bồ con vắng bố. Từ hai dẫn chứng trên bu tui mới nhận là Lão nói có lý. Tuy rằng không cần bố chưa đến mức phổ biến, nhưng không phải là không có. Văn học có tính dự báo, và Lão đã làm được như vậy.
2- Nói thiệt, mới đọc bu tui hơi bỡ ngỡ, não trạng một chiều ăn sâu quá rồi, chỉ quen nói xuôi không quen nói ngược. Hóa ra có ngược mới hiểu được xuôi, và ngược lại. Cái hay của bạn là không nói theo kiểu chính luận mà hài hước, cứ như thật, cứ như đùa. Như vậy người ta nhớ lâu hơn, bu tui đọc toàn bộ còm thấy thú vị lắm.
Đúng thằng này không có bố, mang họ mẹ, (nó cực giỏi, hiện đang ở SG). Vùng bu ở có nhiều cô vợ, chồng đi biển làm dầu khí. Các em khi nào cũng hơn hớn tươi vui, chồng nhiều tiền cho ăn xài thoải mái. Cũng có lúc các em u sầu, buồn bã, hỏi ra mới biết chồng về, không tiếp bồ được. Mẹ có bồ con vắng bố. Từ hai dẫn chứng trên bu tui mới nhận là Lão nói có lý. Tuy rằng không cần bố chưa đến mức phổ biến, nhưng không phải là không có. Văn học có tính dự báo, và Lão đã làm được như vậy.
2- Nói thiệt, mới đọc bu tui hơi bỡ ngỡ, não trạng một chiều ăn sâu quá rồi, chỉ quen nói xuôi không quen nói ngược. Hóa ra có ngược mới hiểu được xuôi, và ngược lại. Cái hay của bạn là không nói theo kiểu chính luận mà hài hước, cứ như thật, cứ như đùa. Như vậy người ta nhớ lâu hơn, bu tui đọc toàn bộ còm thấy thú vị lắm.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét