Dịch giả Tạ Phương
Thơ I. Lermontov trong bản dịch Tạ Phương
РОMANC
В те дни, когда уж нет надежд,
А есть одно воспоминанье,
Веселье чуждо наших вежд,
И легче на груди страданье.
В те дни, когда уж нет надежд,
А есть одно воспоминанье,
Веселье чуждо наших вежд,
И легче на груди страданье.
1830
TÌNH CA
Vào những tháng
ngày tuyệt vọng,
Chỉ còn hoài niệm
không thôi,
Niềm vui với tôi
thành xa lạ,
Cũng khiến nỗi
đau nguôi ngoai.
1830
НИЩИЙ
У врат обители святой
Стоял просящий подаянья
Бедняк иссохший, чуть живой
От глада, жажды и страданья.
Куска лишь хлеба он просил,
И взор являл живую муку,
И кто-то камень роложил
В его протянутую руку.
Так я молил твоей любви
С слезами горькими, с тоскою;
Так чуаства лучшие мои
Обмануты навек тобою!
1830
LÃO HÀNH KHẤT
Lão hành khất áo quần tơi tả
Đứng co ro trước cổng nhà thờ
Phơi tấm thân già tàn tạ héo khô
Bị đói rét bị khát thèm hành hạ
Mắt rớm lệ, nén tủi hờn đau khổ,
Lão chìa tay
xin một mẩu bánh con
Mà có kẻ nỡ đặt viên đá nhỏ
Lên bàn tay chờ đợi mỏi mòn...
Cùng nỗi đau, những giọt lệ ứ tràn,
Tôi cầu khẩn tình em, mong em ở lại...
Nhưng trước trái tim tội nghiệp nát tan
Em hờ hững, em nỡ
đùa cợt mãi!
1830
К...
Не думай, чтоб я был достоин сожаленья,
Хотя теперь слова мои печальны;- нет;
Нет! все мои жестокие мученья -
Одно предчувствие гораздо больших бед.
Я молод; но кипят на сердце звуки,
И Байрона достигнуть я б хотел:
У нас одна душа, одни и те же муки;
О, если б одинаков был удел!..
Как он, ищу забвенья и свободы,
Как он, в ребячестве пылал уж я душой,
Любил закат в горах, пенящиеся воды
И бурь земных и бурь небесных вой.
Как он, ищу спокойствия напрасно,
Гоним повсюду мыслию одной.
Гляжу назад - прошедшее ужасно;
Гляжу вперед - там нет души родной!
1830
GỬI . . .
Đừng nghĩ giờ đây tôi nuối tiếc
Dù tôi nói những lời bi thiết.
Không! Những nỗi đau cùng cực của tôi -
Là điềm báo chuỗi tai ương khủng khiếp.
Trong trái tim tôi, trái tim non trẻ
Vang động âm thanh, luôn hướng tới Bairơn
-
Chúng tôi cùng nỗi đau, cùng một tâm hồn
Và có lẽ cũng cùng chung số phận!...
Cũng như ông, tôi tìm tự do và sự lãng
quên
Cũng như ông, ngọn lửa tuổi xuân trong tôi
không tắt
Tôi yêu hoàng hôn trên núi cao và mặt nước
bọt ngàu
Yêu tiếng thét bão
giông tự bầu trời, mặt đất...
Cũng như ông, sự yên
bình tôi uổng công tìm kiếm,
Tôi đuổi theo một ý nguyện ở khắp nơi.
Ngoảnh lại sau - quá khứ, chao, khủng
khiếp!
Nhìn phía trước ư - có chi đâu thân thiết
với hồn tôi.
1830
Thơ I. Lermontov rất hay. Cảm ơn bác Vũ Nho đã chia sẻ.
Trả lờiXóaCám ơn bạn đã ghé trang!
XóaAnh Tạ Phương có gửi các bản dịch 4 nhà thơ Nga để tôi đăng dần! Xin cám ơn dịch giả Tạ Phương!