THẾ
LÀ…, CỤ ĐÃ RA ĐI!...*
Xa viếng cụ Rùa Hồ
Gươm
ĐƯỜNG
VĂN
Hỡi
ôi!
Ất
Mùi, một chiều tất niên giá rét,
Cụ
đã đi rồi! Trần gian vĩnh biệt!
Kiếm
hồ ngơ ngác, ngậm ngùi Ngọc Sơn!
Đảo
Rùa lặng ngắt, cô đơn,
Lộc
vừng cổ thụ rập rờn, hắt hiu…
Càng
thương tiếc Cụ bao nhiêu,
Càng
buồn thế thái bấy nhiêu nhân tình…!
Cụ Rùa đã sống trên 100 năm? hay 700 năm? hay
cả nghìn năm?... Cụ Rùa thọ bao nhiêu tuổi? Khoa Rùa học hôm nay, vẫn chưa thể trả lời!...
Cụ Rùa khổng lồ duy nhất còn lại dưới làn
nước xanh ngầu Hồ Gươm!
Cụ có phải chính là (hay hậu duệ) của Thần Kim Quy từng giúp An Dương Vương
xây Thành Ốc?
Móng chân Thần làm lẫy nỏ linh thiêng
khiến quân tướng Triệu Đà kinh tâm động phách!
Còn âm vang đâu đây, tiếng quát át sóng
biển Đông, dưới chân đèo Mụ Dạ:
-
Kẻ ngồi sau lưng Nhà vua chính là giặc đó!
Bi kịch mất nước lần đầu tiên chính thức
mở màn…
Bởi lẫy nỏ Thần đã bị đánh cắp từ lâu!
Thương dân Âu Lạc lầm than, thương nàng
công chúa Mỵ Châu: “Trái tim lầm chỗ để trên đầu”! lão Thần Kim Quy bàng
hoàng lệ nhỏ!...
1000 năm Bắc thuộc chìm trong triệu đêm
dài nô lệ - máu bầm sâu!...
Đầu thế kỷ 15,
Từ Đông Hải, Cụ lại về núi rừng xứ Thanh,
cho Bình Định Vương họ Lê mượn gươm thần đuổi giặc, rồi 10 năm sau nhận lại bảo
kiếm, lặn xuống đáy sâu hồ Lục Thủy, Đông Đô, để lại một vệt xanh sáng ngời,
lấp lánh.
Cụ từng chứng kiến lịch sử oai hùng hơn
1000 năm Thăng Long – Đông Đô – Hà Nội… Bao nhiêu vương triều hưng - phế? Bao
nhiêu chiến tích lẫy lừng? Đô thành bao lần dựng xây, tàn phá?
Sao bây giờ Cụ lại vội vã ra đi?!
Dẫu biết rằng, dù là Rùa thiêng, Rùa linh,
Rùa Huyền thoại…, Cụ vẫn không tránh
được quy luật muôn đời sinh – lão – bệnh - tử!
Nhưng chiều nay, tự đáy thẳm lòng ta, ta
vẫn thấy hụt hẫng, bàng hoàng!
Thế là Cụ đã ra đi! Vĩnh viễn!
Để lại một hồ Gươm rờn xanh, lạnh lẽo,
Để lại hàng triệu đồng bào Thủ đô nôn nao
thương tiếc! …
Mai kia, nhục thân hay mai cốt Cụ sẽ trở
thành tiêu bản quý, trưng bày uy nghi
trong Bảo tàng Hà Nội,
Biểu tượng đời đời, chứng nhân lịch sử, văn
vật, văn hóa tinh thần Hà Nội,
Cho tính cách và truyền thống kiên trì,
bền bỉ để tồn tại và vươn lên của Nhân dân Hà Nội,…
Ô
hô!
Cụ Rùa thiêng Hà Nội!
Linh hồn, tinh hoa Thăng Long!
Sẽ trở thành ký ức đẹp bền mãi mãi trong
lòng người Việt Nam,
Như những vết khắc hằn sâu trên vỏ sẫm mai
Rùa!
Xin kính chúc Cụ Rùa thanh thản yên giấc
ngàn thu!
22/1/2016. ĐV
* Theo tin trên
VietNamnet, hồi 16h ngày 19/1/2016, cụ Rùa cuối cùng hiện cư ngụ tại Hồ Gươm,
Hà Nội, đã qua đời. Đọc tin, xem ảnh di hài Cụ lập lờ trên mặt nước với cái mai
sứt sẹo, hoặc hình ảnh cụ nằm bất động trên vạt cỏ mềm, bên cạnh chuyên gia Rùa
Việt: PGS.TS. Hà Đình Đức, nghĩ về cuộc sống dằng dặc của vị chứng nhân lịch sử
đặc biệt của Thủ đô Hà Nội, ĐV tôi cảm khái viết mấy dòng văn vần, chen vài
đoạn văn xuôi có nhịp điệu, gọi là để tỏ lòng kính thương, vọng viếng Cụ từ xa.
Xin kính chúc hồn linh Lão Quy sớm nhập Niết Bàn, hưởng phúc đời đời. (ĐV)
Xin bái lậy các ngài!
Trả lờiXóaTôn xưng rùa thành CỤ
Làm thế giới bật cười:
"Dân V.N quá LỐ!"
Mà đây đâu phải rùa
Rùa mang mai sừng cứng...
Sao kẻ "tung" người "hứng"
Cứ nhắm mắt nói bừa ?
Lại có nhà "khoa học"
Khoe nghiên cứu từ xưa
Rằng "cụ rùa": "linh cảm" (!)
Ra điều "tri âm rùa"?
Xin ngài thử lặn xuống
Ghé tai rùa hỏi xem
Rùa cất lời xác nhận
Xin bái phục ngài liền!
Nếu không lời ngài nói
Là phét lác ba hoa
Xin đừng ba hoa nữa
Im mà dưỡng tuổi già
Kẻo mang tiếng lừa bịp
Ắt có ngày oan gia !
(Thái A- 21-1-2016)
Cám ơn bác đã ghé
XóaLại viết lời sẻ chia
Mỗi người có mỗi ý
Người thế nọ, thế kia
Tôi tôn trọng tất cả
Đăng lên cùng...nghĩ suy!
Tôn rùa thành thần thánh
Trả lờiXóaPhải làm tang lễ to
Và xây lăng cho "Cụ"...
Sao bắt nằm tô hô ?!
Không ai tôn thành thánh
XóaNhưng cụ Rùa tuổi cao
Khi cụ đi vĩnh viễn
Điếu văn...không được sao?
ĐIẾU LINH QUY (Viếng cụ Rùa Hồ Gươm)
Trả lờiXóahttp://vannghesontay.com/en/news/Leu-van/DIEU-LINH-QUY-Vieng-cu-Rua-Ho-Guom-1815/