ĐINH Y VĂN
ANH
GIỜ...
Lá phổi héo, lá gan xơ
Ruột viêm mạn tính, mắt mờ, răng rơi...
Mỗi khi đồng đội đến chơi
Lại sôi nổi với một
thời chuyên gia*
Hạ Lào gần lắm không xa
Như vừa ở đó hôm qua, vừa về!
Phải rời bục giảng say mê
Sớm hôm chăm mảnh vườn quê, thôi đành!
Đã từng sống chết
mong manh
Rỗng thân cây vẫn cố xanh - Anh giờ...
Đ.Y.V
* Chuyên gia giáo dục trong những
năm chiến tranh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét