ĐÔI LỜI GÓP THÊM CỦA NGUYỄN KHÔI
VỀ BÀI THƠ “CHUNG”
CỦA ĐẶNG XUÂN XUYẾN
*
CHUNG
-
Tặng Quỳnh Hương -
Em có cần
anh không?
Nếu cần anh
hãy cùng anh chung sống
Gạo nấu
chung nồi
Chăn trùm
chung gối
Ta chia
chung ánh mắt nụ cười...
Đừng ngại em
ời...
Giường nhà
anh đủ dài, đủ rộng
Chăn nhà anh
đủ ấm, đủ nồng
Ta khêu ngọn
lửa hồng
Ta nối câu
quan họ
Ta bện mây
với gió
Kết thành
thuyền chơi trăng...
Em sẽ là
buồm căng
Anh sẽ là
gió lộng
Thuyền trăng
mình thơ mộng
Dập dìu giữa
biển xanh
Em. Nào, về
với anh!
*.
Hà Nội, trưa
25 tháng 04. 2016
ĐẶNG XUÂN
XUYẾN
LỜI BÌNH của Nguyễn Khôi
Nhân đọc bài ĐẾN VỚI
BÀI THƠ “CHUNG” CỦA ĐẶNG XUÂN XUYẾN của nhà thơ Nguyễn Thanh Lâm, Nguyễn Khôi
tôi có đôi lời “góp thêm” về bài thơ “CHUNG” của Đặng Xuân Xuyến.
Bài thơ có 2 câu HAY nhất, đó là
"tứ" thơ - là rường cột của bài thơ:
Ta bện mây với gió
Kết thành thuyền chơi trăng
Một "tứ" thơ lạ, một sáng tạo độc
đáo. Nó thơ mộng nhưng cũng thầm bảo: đằng sau cái thơ mộng là biển khổ cuộc
đời đấy, có dám chung lưng đấu cật "Vượt biển" thì hãy về với anh?
Nhà thơ Nguyễn Khôi
Viết đến đây Nguyễn Khôi lại nhớ đến Trường
ca "Khảm Hải" - Vượt Biển của Dân tộc Tày, Việt Bắc
(thói quên nghề nghiệp của 1 đời ở và làm công tác Dân Tộc mà). Thật là sòng
phẳng, nói trước cái khó khăn / có chấp
nhận (chịu nổi) thì mới "Em, nào, về với anh"..., kẻo sau này lại:
Chồng gì anh
Vợ gì tôi
Chẳng qua là cái nợ đời của nhau...
(Ca dao)
rồi lại chia tay như cuộc hôn nhân trước...
Chao ôi, thơ Tình là
tiếng lòng, tiếng con tim thổn thức của tuổi trẻ, nhưng ở cái tuổi dở ông /
dở thanh niên như nhà thơ Đặng Xuân Xuyến, thì đó là sự "hồi xuân"
mà lửa lòng bưng bừng "khát" (thèm) một cuộc hôn nhân (già) như
mộng? để có một bạn đời cùng chung một con thuyền tình để "vượt
biển" qua nốt quãng đời còn lại trên thế gian này.
Nhà thơ Nguyễn
Thanh Lâm về cơ bản "bình" trong bài ĐẾN VỚI BÀI THƠ “CHUNG” CỦA
ĐẶNG XUÂN XUYẾN là đủ rồi, rất Hàn lâm...
Tuy nhiên, cái có vẻ
"mộc mạc" của Đặng Xuân Xuyến ở mấy câu thơ khổ đầu
như dẫn dắt cô gái quê ngây thơ kia đi đến "ta bện..."
thì không còn mộc mạc nữa mà là rất lãng mạn kiểu Xuân Diệu:
"Là thi sĩ nghĩa là ru với gió
Mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây
Để linh hồn ràng buộc với muôn dây
Hay chia sẻ bởi trăm tình yêu mến..."
(Cảm Xúc)
thì ở đây phải là một cô gái có tâm hồn
đồng điệu mới kham nổi cái "tầm" yêu (khát vọng yêu của Đặng Xuân
Xuyến) để thành một cặp đôi hoàn hảo khi kết thành thuyền Thơ...
HAY, HAY, HAY.
LẠ, LẠ, LẠ...
Đó là một cống hiến
nhỏ của nhà thơ Đặng Xuân Xuyến cho ngàn lẻ cái Thơ Tình xưa nay hiếm của
“Chung” là thế chăng?!
Nguyễn Khôi gõ nhanh, có điêu gì bất cập
xin được miễn thứ.
*.
Phố Hàn 3 giờ sáng 11-10-2016
NGUYỄN KHÔI
Địa chỉ: P12A05 nhà 17T, Hoàng Đạo Thúy, Hà Nội.
Email: khoidinhbang@gmail.com
|
Chuyên mục
Thứ Ba, 31 tháng 7, 2018
Nhà thơ Nguyễn Khôi góp lời bàn bài thơ CHUNG
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét