Thứ Ba, 21 tháng 10, 2025

THÀNH ÔNG NINH

 


NGUYỄN ĐÌNH NHỮ dịch

         thơ Nguyễn Du

,

.

,

.

,

.

,

.

NINH CÔNG THÀNH

Độc thướng cao sơn nhãn giới tân,

Anh hùng vãng sự quải giang tân.

Nhất thành thượng hạ tận kiều mộc,

Thập lý uy phong kiến cổ nhân.

Thử địa bắc nam quy nhất trục,

Đương thì tỉnh táo trú tam quân.

Thập niên vị tiết nam nhi hận,

Đàn kiếm trường ca đối bạch vân.

Nguyễn Du

_____________________

Thành Ông Ninh tức lũy Đèo Ngang (Hoành Sơn cổ luỹ), một

thành luỹ xưa xây toàn bằng đá ở trên núi Hoành Sơn (theo dọc núi), thuộc phía bắc huyện Bình Chính, tỉnh Quảng Bình. Tương truyền thời Nguyễn Trịnh giao tranh, năm Thịnh Đức thứ 4 (1656) đời Lê Thần Tông, Trịnh Tráng sai con út là Ninh quận công Trịnh Tuyền vào đánh chúa Nguyễn, Trịnh Tuyền xây đắp thành lũy này làm căn cứ để tiến công, nên tục gọi là thành Ông Ninh.

 

Dịch nghĩa:

THÀNH ÔNG NINH

Một mình trèo lên núi cao, tầm mắt mới hẳn,

Chuyện cũ của người anh hùng vẫn còn, như bức họa treo nơi bến sông.

Trên thành, dưới thành, cây cao tầng tầng lớp lớp,

Nhìn xa mười dặm vẫn thấy oai phong người xưa.

Nơi đây từng là cái trục giữa nam, bắc,

Thuở ấy có giếng có bếp làm nơi đóng quân.

Suốt mười năm, ta chưa rửa được mối hận của nam nhi,

Hãy gõ nhịp vào gươm mà ca hát trước mây trắng!

 

Dịch thơ:

THÀNH ÔNG NINH

Một mình lên núi cảnh tươi hồng

Chuyện cũ anh hùng tạc bến sông

Trên dưới tường thành cây chất ngất

Tầm xa hào kiệt dáng oai phong

Nơi đây đường trục thông Nam Bắc

Thuở ấy ba quân có giếng trong

Mối hận mười năm chưa rửa sạch

Hát ca gõ kiếm dưới mây bồng.

N. Đ. N.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét