Thứ Hai, 12 tháng 8, 2013

TÔI VỀ QUÊ






TÔI V QUÊ
                 Trn Trung
1/C mi ln t Hà Ni v thăm Quê, tôi li ngùi ngùi, xúc đng mà thương Thành Nam Quê mình.Chao ôi! Đt Nam Đnh-mang"phong v và th ngơi"(ch ca Nguyn Tuân) ca mt vùng Văn hiến mt thi. Mà, li tr thành tiếng th dài nui tiếc, khi ta hoài vng v k nim đã qua.
 T ngày chuyn lên Hà Ni, do bn bi công vic cùng lo toan mưu sinh đt Kinh kì, v chng tôi ít v Quê.Du đt Thành Nam-Quê Ni tôi có quá nhiu k nim vui bun t thưở u thơ.Làm sao mà không nh thương và t hào, kiêu hãnh v đt Tc Mc-nơi ci ngun, phát tích ca dòng tc Nhà Trn.
 Có nhng ln v thăm Quê-nht là nhng dp "Thanh minh trong tiết tháng ba",sau khi sang bên kia sông (Đào)thuc đt làng Nam Vân-Nam Trc, thp hương cho ông bà Ni, tôi li qua nghĩa trang Hoa Đng đ thp hương cho m.Ri, c mi ln y, tôi hay có thói quen tìm v H V Xuyên mà kí c tui thơ tôi, cái h này tng có tên tiếng Pháp: H La-Két.Tôi lng l và thành tâm khi đng trước bc tượng đng uy nghi và cao cao ca Đc-Thánh-Trn Hưng Đo đi vương.Tôi lm rm khn thm nhng mong C Trn "sng khôn thác thiêng" mà phù h cho Đt-Quê này, x s Đi Nam này s qua cơn ri lon và bĩ cc ca cái thi đương đi tht lm chuyn bun vui và được mt này.Trong con mt ngưỡng vng và thành tâm ca tôi lúc đó, hình như tôi li nhn ra mt điu l: Đc Thánh Trn đng đó va tht oai phong, đĩnh đc, uy nghiêm,li va như trm tư, suy ngm lung lm! Cht, mt cơn gió thi mnh làm bay tung nhng chiếc lá đã ng sc vàng. Tôi c đng đó lng l mà nhìn theo nhng chiếc lá vàng rơi rng b gió cun ra tít xa...
                                                                                                 ***
2/Hôm nay,tôi li trên đường v Nam Đnh. Bi dn dp khong mưoi ngày nay, tôi liên tiếp nhn được tin nhn hoc đin thoi(gi rt vi, rt nhanh!) ca nhng người bn hc xưa ca tôi:

-Sao lâu ri mày(ông) không v!Ông quên Quê mình ri à! Chúng tôi rt nh ông. V đi!
-Ông đã biết chưa, thng Tú-Hàng Sũ b ung thư ri!
-Trung ơi! Thng Đăng-Đa( Thy giáo Đăng-dy môn Đa lý) đang dy hc hay luyn thi gì đó, t nhiên ngã gc xung bc ging. Đt qu ri!
 Chao! NHng thông tin-cm xúc dp dn, gp gáp...đy nước mt.
 Xe tôi tiến dn vào Thành ph. Tôi quan sát nhanh.Hai bên đường ph, nhà ca mc lên san sát.Rt khang trang và sáng sa hơn nhiu so vi ngày tôi ri Thành ph Quê hương lên làm vic và sinh sng Hà Ni.Mà, cũng l và bt ng khi tôi li "mc s th" mà li chnh lòng khi nhn ra: Ca hàng ca hiu buôn bán thì nhiu.Thế mà li rt thưa vng khách mua.Trên đường ph qua li, vn nhiu xe đp. Tôi t nh: hay là gn đây, xăng liên tc tăng giá..
  Thy còn sm,tôi dng xe ph Vi Màn (không hiu sao tôi c thích gi tên ph t ngày xưa). và xe đ hàng ph Đán-mt hàng ph ngon ni tiếng t lâu lm ri.Tt nhiên ông ch quán có tên Đán đã mt t lâu.Bây gi con cháu ông kế nghip-ph "Gia truyn đích thc.Được ăn bát ph ngon ( mà li r na ch) Quê nhà. Nước dùng đã ngt,cht li trong.Tht và bánh ph va phi. Rt thanh cnh. T nhiên trong lòng tôi li dâng mt cm giác rt khó t.Mt chút khoái chá, khoái khu li xen c chút ngm ngùi thương tiếc. Tht l. Bi Nam Đnh Quê tôi vn là Đt ăn, Đt hc và c Đt võ cơ mà...
                                                                                           ***
3/Ri, tôi li ra đi.Cuc sng và công vic đang ch tôi Hà Ni.Ln này v Quê, vi vàng thăm hi bn bè, người thân, tôi đã không ghé qua bc tượng đng uy nghi, lm lit mà cũng đy suy tư ca Đc-Thánh-Trn. Thế mà, trong tâm tưởng tôi,Người vn đng đó đp đ, sang trng. Người đim nhiên trước nhng cơn gió lng thi và lá vàng rơi bay...


                                                                                         HÀ NI 5/8/2013.

                                                                   

2 nhận xét:

  1. Cũng lạ! Ai mà chẳng có quê để mà thương nhớ.
    Thế mà có lúc người ta chê nhau sao mày quê thế?
    Quê lúc này thành ra một tính từ rồi ...

    Trả lờiXóa
  2. Cám ơn bác Bu. Sinh ra ở quê, nhưng lại dùng chữ "QUÊ" để miệt thị cái nguồn gốc của mình.
    Không mấy ai thẳng thắn như bác Vương Trọng:
    Tôi đây thứ thiệt nhà quê
    Ai khen cứ việc, ai chê xin mời
    ( Tôi không dám chắc nguyên văn, nhưng ý là như thế)

    Trả lờiXóa