Thứ Ba, 21 tháng 4, 2015

CHÙM NAM DU HÀNH



CHÙM  NAM DU HÀNH

                          Thân quý tặng PGS.TS. Vũ Nho cùng Đặng Chưởng

   ĐƯỜNG VĂN - HOÀNG DÂN


1. NAM DU HÀNH
ĐƯỜNG VĂN

Xuyên từ tây bắc xuống đông nam,
Qua mấy triền đê, mấy phố làng,
Đặng, Văn ruổi ngựa, chùng cương, mỏi…
Hoàng chờ, chênh chút, … mắng oang oang!

- Ôi tuổi già!... Tam lão cười vang!...
Lại cắn đuôi phi, chuyện thả giàn!
Mái bạc, lòng xuân* dâng phất phất,
Một lèo, thẳng hướng Vũ gia trang.*

Năm năm*, chưa thăm thầy, bạn cũ,
Vỗ lưng… mừng, mắt cứ rưng rưng!
Tửu tiên, nghiêng chén lăm tăm sủi,
Tứ tử râm ran chuyện vẫn hùng!

Chớm ngọ, Hoàng từ, sinh nhật cháu,
Sang mùi, Văn, Đặng cũng chia tay.
Bâng lâng…, bụi cuốn sau chân nghẽo…
Ai biết… lòng già ai… có say?!...

  • Kỷ niệm chuyến nam du của ĐV, HD, ĐC thăm PGS.TS Vũ Nho, sáng thứ bảy 18 – 4 – 2015. * Mượn ý thơ NQT. * Nhà Vũ tiên sinh ở số 3, ngõ 31, phố Phan Đình Giót, đường Giải phóng (1). * Kể từ lần gặp nhau tại nhà ĐV, cuối xuân năm 2010.

Trèm, 19 – 4 – 2015. ĐV
      
      

  2. VẪN CỨ SAY!
HOÀNG DÂN 
Thuở bác và tôi làm giám khảo,*
Cùng Giáp vi vu thăm Vũ gia.
Thoắt đà hai mươi năm có lẻ,
Sáng nay, mới lại ghé chơi nhà!

Tháng tư, mây trắng lặng lờ bay…
Tóc bạc da mồi, vẫn cứ say!
Lệnh ông rôm rả, vui như Tết!
Cảm tạ cồng bà thật khéo tay!

                           Thạch Bàn, 19.4.2015. HD
·        Năm 1992, Nguyễn Đăng Giáp (Giáo vụ môn Ngữ văn) mời VN và HD làm giám khảo chấm thi giáo viên giỏi môn TLV quận Ba Đình. Sau đó, Vũ Băng Tú (giáo vụ môn Ngữ văn Sở GD&ĐT HN mời VN và HD làm giám khảo cấp thành phố). Năm 1993, HD và Đăng Giáp đến nhà VN chơi. Từ ấy đến nay (2015) đã 23 năm! * Tục ngữ Việt: Lệnh ông không bằng cồng bà!

Trái qua : Đường Văn, Vũ Nho, Hoàng Dân, Đặng Chưởng tại nhà Vũ Nho
                                -----------------------------------------------
                         

2 nhận xét:

  1. TỨC CẢNH

    Kính tặng: Các Nhà giáo Lão thành Vũ Nho, Hoàng Dân và Nguyễn Văn Đường.

    Trần ai Duyên - Nghiệp trải trường chinh
    Ký ức xa xưa bỗng hiển linh
    Người đứng dựa cây - ngời tự tại
    Một thời vang bóng, thắm ân tình!



    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn bạn đã ghé trang và có thơ tặng các nhà giáo cao tuổi!
      Chúc bạn vui và may mắn!

      Xóa