ĐỌC LẠI THƠ TỐ HỮU Sửa
TRẬN RƯỢU NHỚ ĐỜI!
- Viết tặng Nguyễn Toàn Thắng -
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
*
Một bận, không biết “cú” chuyện gì, Thắng xuống nhà “gạ” lão lên Triệu Việt Vương “nếm” rượu. Lão là thằng thích rượu, khi uống, cứ tì tì chén 1 chén 1; đã uống là phải uống cho đã, phải “tưng tửng” say mới chịu rời bàn. Còn Thắng, thuộc thành phần thêm người cụng chén cho rôm rả nên lão lấy điện thoại, định gọi thêm chiến hữu thì Thắng cản: - “Hôm nay em có chuyện muốn nói với anh. Chỉ anh em mình ngồi với nhau.”. Thấy lạ, nhưng nghĩ chắc cu em muốn tâm sự chuyện gia đình, chuyện học hành, hoặc chuyện yêu đương... nên lão gật đầu.
Hết ly thứ 2, Thắng hít hơi dài, vẻ nghiêm chỉnh, thấp giọng:
- Em hỏi, anh nói thật nhé! Anh thấy em thế nào?
Lão cười, nâng ly rượu lên định ực cái thì Thắng giữ lại, khẩn khoản:
- Em hỏi nghiêm túc đấy. Anh trả lời đi.
“TÔI KHÓC NHỮNG CÁNH ĐỒNG RAU KHÚC”*