"Nước lá mùi mẹ nấu có bụi gio"*
Đã gọi con nhớ thương về một thuở
Chúng con lọt lòng từ ổ rơm, ổ rạ
Bát cơm mẹ vùi nào chẳng lẫn chút bụi gio...
Xuân bắt đầu về từ nồi nước thơm tho
Lá mùi tết đượm hương vào thế kỷ
Bao năm rồi con xa quê mẹ nhỉ
Thương nức nở nước mùi già, mẹ nấu, có... bụi gio!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét