TRƯỚC GƯƠNG
Duy Khoát
Trước
gương nàng xõa mái đầu
Tay
lần nhổ sợi tóc sâu cho mình
Bòng
chiều buông xuống lặng thinh
Thời
gian là gã bạc tình, tóc ơi!
Nhà thơ Duy Khoát
LỜI
BÌNH CỦA DUY PHI
( Nhà thơ)
Hình
ảnh người phụ nữ xõa mái đầu trước
gương rất gợi.
Tôi
bỗng dừng lại trước hai chữ tóc sâu.
Từ điển ghi: Tóc sâu, tóc trắng hoặc nửa đên nửa trắng mọc lẻ tẻ trên đầu người
còn trẻ…
Thở
nhỏ tôi cũng thường nhổ giúp tóc sâu cho những bậc cao niên, nay nhổ hết, một
vài ngày sau những sợi tóc sâu khác lại xuất hiện. Mới đầu tôi cứ nghĩ tóc sâu
là do con sâu nó cắn giống như con sâu lúa cắn mà cây lúa bị vàng úa. Sau, tôi
mới biết tóc sâu chỉ là những sợi tóc sớm bạc.
Nói
đến tóc bạc là nói đến sự già nua. Một số vị trung niên cũng gọi những sợi
tóc bạc là tóc sâu. Đó là cách nói làm giảm đi sự nghiệt ngã, tế nhị giống như
các phi tần trong lưỡng cung lục viện triều Nguyễn nói vua ốm là ngự se, ngự siết vậy
Nàng
Tay lần nhổ sợi tóc sâu cho mình là
phải, bởi nàng đâu đã ở tuổi nhờ con nhờ cháu việc đó. Hơn nữa, tự nhổ tóc sâu
cũng như trước khi đi đâu điểm thêm chút son phấn là công việc riêng của người
phụ nữ. Nàng nhổ tóc sâu trong không gian yên tĩnh. Hai tiếng Bóng chiều trong câu Bóng chiều buông xuống lặng thinh còn
mang ý ẩn dụ. Cuối cùng là tiếng than: Thời
gian là gã bạc tình, tóc ơi!
Từ
tuổi trung niên mối năm mỗi tuổi, mỗi đuổi xuân đi.Gã bạc tình đã gọi là gã thì đâu còn thiện cảm. Từ sợi tóc sâu
mà nói được nhiều điều chiêm nghiệm. Thế gian biến cải, mọi kết cục dường như
đều bi hài. Nữ sĩ họ Hồ viết: Có phải
duyên nhau thì thắm lại/ Đừng xanh như lá bạc như vôi.
Khuyên
vậy mà thực đã là phụ tình, cay đắng. Chuyện này đâu của riêng ai!
Bài
thơ Trước dương của Duy Khoát thực mà ảo, tinh tế, hàm súc; đọc còn phải ngẫm
nghĩ, có dư ba. Có những câu cửa khép/ mà tâm hồn mở ra. Hình như Chế Lan Viên nói vậy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét