Thứ Sáu, 8 tháng 12, 2017

Ba bài thơ của E.Evtusenko - Vũ Nho dịch





E. Evtusenko ( Nga)
Vũ Nho dịch
               NGƯỜI BẠN CŨ
Tôi mơ thấy người bạn cũ
                                     giờ đã thành kẻ thù
Nhưng tôi không mơ thấy kẻ thù
                                     mà chính người bạn cũ
Với tôi, chẳng có anh
                                 nhưng anh bây giờ mọi chỗ
Cái đầu trong mơ đâu cũng thấy anh.
Tôi mơ thấy người bạn cũ
                                       tiếng kêu xưng tội bên tường
Trên cầu thang
                         nơi quỷ bẻ chân gãy xương
Sự căm hờn của anh 
                              không chĩa vào tôi, mà vào những kẻ
Đã là kẻ thù của chúng tôi và sắp sửa.
Tôi mơ thấy người bạn cũ
                                      như tình yêu đầu tiên
Và vĩnh viễn không lặp lại.
Chúng tôi đã cùng mạo hiểm, đã cùng chiến hào
Và bây giờ là kẻ thù của nhau
                                             – hai người bạn cũ.
Tôi mơ thấy người bạn cũ
                                      như mơ phấp phới ánh cờ
Như những người lính mơ kết thúc chiến tranh khốn khổ
Tôi không có anh – không là tôi
                                                 anh không có tôi - chẳng là anh
Và nếu chúng tôi là kẻ thù
                                        chẳng phải thời này nữa.
Tôi mơ thấy người bạn cũ
                                        Anh cũng như tôi, thằng ngu
Ai phải ai trái
                        tôi sẽ không giảng giải
Những người bạn mới là chi?
                                               Tốt hơn kẻ thù cũ
Kẻ thù có thể mới
                                còn bạn - bạn thì chỉ cũ mà thôi…
                                                                      1973
                         
VỀ CÁI CHẾT CỦA MỘT NGUYÊN SOÁI
Ông đã chết như một vị nguyên soái, một cách chiến lược
Như một vị nguyên soái, ông mang những trận đánh đi vào cái chết
Và thân thể chiến đấu thảm thê
Giành lấy từng xăng ti mét cuối cùng sự sống

Lũ bệnh tật – xâm lược chiếm được người ông
Nhưng ngay sát cạnh bên cái chết
Những giọt máu không đầu hàng, đánh theo lối du kích
Ở trận này không phản bội ông

Trong lặng im cũng có lời thú nhận
Ông, lần đầu, không nói “Theo tôi!”
Ông rút lui vào cái chết dường như vào những rặng núi xa
Từ đó nhìn rõ trái đất tròn nguyên vẹn.
                                              1980

                    Vũ Nho

 
GƯƠNG MẶT CHIẾN THẮNG
Gương mặt chiến thắng không giống như bé gái
 Mà giống như nấm mồ
Chiến thắng mặt không trau chuốt
Mà được phác bằng lưỡi lê
 Chiến thắng có gương mặt nức nở
Trán gồ lên như đất chiến hào
 Mặt chiến thắng nhuốm đầy đau khổ
Như Ôn ga Béc gôn (*)
                            1981
(*) Ônga Béc gôn  nữ thi sĩ Nga- xô viết, người viết về chiến tranh nổi tiếng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét