THƠ BÙI LIÊN
ĐOÀN 6971 CỦA CHÚNG TÔI
Yên nghỉ nơi đây, các Anh
Mãi mãi tuổi thanh xuân
các Anh nằm đây với bạn bè
với những hàng ngang hàng dọc
những người đã có tuổi có tên
còn nhiều người chưa đủ thông tin
Ba lăm năm sau chiến tranh
chúng tôi, những sinh viên già
tìm về Trường Sơn Quảng Trị
máu và hoa
Vẫn thấy các Anh rõ lắm
cảm ơn ai đã đưa ra ý tưởng
dựng một lá cờ đá đỏ như son
sáu mét chiều rộng, chín mét chiều dài
thay cho tương đài
để kỉ niệm
tháng 9 ngày mùng 6
là ngày sinh của trung đoàn
6971 là phiên hiêu
chúng ta tự đặt thành tên riêng
Nén hương này nhắn tới câc Anh
ngày mùng 6 tháng 9
rời cổng trường đại học
có người dở dang năm thứ nhất
có người vừa bảo vệ luận văn
có người đã đứng trên bục giảng
khi lệnh động viên
tất cả thành binh nhì
trong ấy đang cần tăng viện
Đầu xuân 1972
lệnh tổng tấn công
toàn mặt trận gồng lên
Sắt thép đọ cùng sắt thép
" Đã vào
thành Quảng Trị
chiến sỹ phải cứng hơn thép"*
mà chúng ta thì cứ hồn nhiên
mãi mãi là thịt xương
của cha của mẹ...
Chuyện chiến trường lâu rồi không kể nữa
chỉ biết rằng:
chúng ta không phải những người lính đầu tiên
cũng không phải cuối cùng
chiến đấu cho tổ quốc mình
Cuộc chiến nào rồi cũng phải dừng
lần lượt trở về những chiến binh
với bao thân phận
có rất nhiều huân chương đã trao
một số người đã thăng hàm tướng
nhiều anh đã trở lại giảng đường
thành những sinh viên già đến muộn
Nhiều anh đã có vị có hàm
có anh rẽ ngang làm văn làm báo
nhiều người đứng đầu doanh nghiệp
làm giầu cho tổ quốc mình
Còn rất nhiều chẳng dễ tìm nhau
họ vẫn là cựu chiến binh
của trung đoàn 6971
cứ âm thầm lặng lẽ hi sinh
giữa đời thường
không cần có danh
cũng không đòi huân chương
tự phong chức Ông Nội Ông Ngoại
trông cháu trồng cây và làm thơ
như các Anh mãi mãi là Anh Hùng
của đất này không đếm hết...
GC: * lời của một lãnh đạo, Chính trị viên huấn thị.


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét