CHÙM THƠ CỦA QUANG TÌNH, ĐỖ ANH TUYẾN
TIM
TÍM HOA XOAN
Khi
hoa xoan nở rộ
Là
mùa xuân đã tàn
Mầu
tím hoa mênh mang
Đưa
ta vào nỗi nhớ
Về
tình yêu muôn thuở
Xưa
như trái đất này
Mặc
cho đời đổi thay
Vẫn
nguyên mầu như vậy
Giữ
mãi hương thủy chung
Không
lộng lẫy tưng bừng
Khiêm
nhường nép vào lá
Nhìn
cuộc đời không lạ
Chả
bao giờ vội vã
Cứ
nhẹ nhàng đến, đi
Gió
xuân thổi thầm thì
Thương
nàng Bân chậm chạp
Trời
nắng lên ấm áp
Áo
cho chồng chưa xong
Mong
mùa Đông trở lại
Nhưng
luật trời cấm cãi
Lại
ngồi chờ sang năm
Tình
ta tựa trăng rằm
Tiết
Thanh minh sáng tỏ
Hôm
nay anh qua ngõ
Nhìn
lại cây xoan xưa
Đã
già nua theo mùa
Thời
gian không trở lại
Làm
đôi ta xa mãi
Có
cây làm chứng nhân
Đi
xa rồi về gần
Cuộc
tình chia đôi ngả
Hoa
tàn rơi lã chã
Tím
cả một góc vườn
Ôi!
mùa xuân, mùa xuân
Hoa
xoan rơi kết lại
Làm
cho ta mãi mãi
Nhớ
về mùa hoa xoan...
Làng Chàng, đêm cuối xuân Đinh Dậu
26/3/2017
Nguyễn
Quang Tình
GIỜ
THÀNH QUÁ KHỨ
Và như thế chúng mình từ đó.
Hỏi thăm nhau mà gượng những ngôn từ.
Ngàn câu chuyện không cách nào trọn vẹn
Bởi "ừ".à" và những dấu chấm trôi
Anh tự hỏi lẽ nào thành như vậy?
Bức tường câm hay khoảng cách vô hình?
Vui hay giận không tìm về nhau nữa
Hé môi rồi nhưng không nói thành câu
Chắc có lẽ đã chạm vào giới hạn
Chạm lằn ranh và sắp bước qua rồi
Mọi lí lẽ điều quy rằng: quá bận
Để quên rằng duyên phận bắt đầu trôi
Ừ. Thôi thế không tìm về nhau nữa
Giữ cho nhau một kỉ niệm qua rồi
Nếu đã biết đời này là hữu hạn
Cố dặn lòng tìm lấy những ngày vui.
*.
ĐỖ ANH TUYẾN
Địa chỉ: Khu Cộng Hòa, thị trấn Thanh Nê,
huyện Kiến Xương, tỉnh Thái Bình
Email: dovantuyenbk@gmail.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét