Vũ Nho chủ trang
NHỮNG
ĐIỀU TRÔNG THẤY Ở NƯỚC NGA
Ghi chép
của Vũ Nho
Theo
lời mời của Hội nhà văn Nga, Đoàn nhà văn Việt Nam gồm Hoàng Minh Tường, Vũ Nho, Y Ban do nhà văn
Lê Văn Thảo, Phó chủ tịch Hội nhà văn Việt Nam làm trưởng đoàn đã thăm Nga từ
28 tháng 5 đến 10 tháng 6 năm 2010. Dưới đây là những ghi chép của Vũ Nho,
thành viên của đoàn.
Ấn
tượng Bảo tàng Kremli
Đi thăm bảo tàng Kremli. Không ngờ người xếp hàng đông
đến thế. Trước đó, Oleg ( Trưởng ban đối
ngoại Hội nhà văn Nga) đỗ xe rồi mọi người đi bộ qua thư viện mang tên Lê- Nin.
Trước sân thư viện là tượng của Đốt xtoepxki. Vũ Nho lấy
làm lạ. Hơn hai mươi năm trước, đã từng đọc sách cả tháng trong thư viện này.
Lại còn tra giúp tài liệu về Văn tâm điêu
long cho bạn cùng khoa là Bàn Tiến Tân nữa. Rõ là không có tượng Đốt. Hỏi
lại Oleg Bavykin. Quả đúng như vậy. Bức tượng này mới được đặt trong vòng một
chục năm nay.
Mua vé vào cửa đã đông. Xếp hàng vào cửa lại càng
đông. Oleg láu cá đã chia đoàn thành hai nhóm. Một nhóm xếp hàng mua vé. Một
nhóm xếp hàng đợi vào. Khi có vé thì không phải xếp hàng nữa. Quả là một sáng
kiến hay. Tiết kiệm thời gian. Nhưng hóa ra thiên hạ cũng có người làm. Người
đứng trước mình không vào mà nhường cho mình lên. Thì ra là chưa có vé.
Bảo tàng là một nơi rộng mênh mông với
ti tỉ thứ để xem. Nào là Thần công- Vua, nào là chuông vỡ, nào là nhà thờ với
những hầm mộ, nào là chỗ cầu nguyện, giáo đường, tu viện, nào là những vòm củ
hành dát vàng,… Khẩu thần công Vua quả là xứng với cái tên của nó. Nó được đúc
bằng đồng năm 1586 ở xưởng thần công Mát
xcơva. Chu vi thân 0,890 mét, dài 5,340 mét,
nặng 40 tấn. Viên đạn nặng 1 tấn. Người thợ đúc là An đrây Chokhovoi. Đến năm
1835 thì bệ súng mới được đúc bằng gang ở Pê téc bua, theo bản vẽ của Kiến trúc
sư A.P. Briulov. Bệ súng nặng 15 tấn.
Quả chuông khổng lồ thì cả nhóm
bốn người đứng không che kín mảnh vỡ chỗ váy chuông.
Đi mỏi cả chân. Thế rồi đi ra, chờ Oleg mang ô tô đến
để chở ra quảng trường Đỏ. Cả đoàn lại duyệt bộ trên quảng trường. Lăng mộ
LêNin vẫn còn đó. Nhưng không có người gác. Và cũng không mở cửa. Năm xưa,
trước khi về nước, tôi cũng cố xen vào một hàng khác đứng chờ để được viếng Lê
Nin. ( Cũng tò mò xem xác ướp của cụ có khác Bác Hồ ở lăng Ba Đình không). Bây giờ chụp cho Hoàng
Minh Tường một kiểu ảnh. Rồi cả bọn lại duyệt binh trên quảng trường. Vũ Nho trêu đùa là trong
Binh đoàn nhà văn Việt Nam
tham dự Lễ diễu binh tưởng tượng, có nữ nhà văn Y Ban trong trang phục quần đùi
mốt nhất thế giới!
Trên quảng trường còn lưu lại dấu vết
đài xử giảo ngày xưa. Bây giờ mọi người ném tiền xu vào đó để cầu phúc. Cả đoàn
chưa tiêu nhiều nên chẳng ai có đồng xu mẻ nào để cầu.
Điều thú vị nhất là những bức vẽ trên vải che ngôi nhà
cũ bị phá đi xây lại. Các bác Nga cứ xây ở bên kia, bên này khách du lịch cứ
việc tham quan. Đấy chẳng qua chỉ là vải da rắn mà Hà Nội vẫn che các nhà xây
dở. Nhưng họ làm đẹp và khéo đến nỗi cứ nghĩ đó là các tòa nhà cổ kính tự ngày
xưa!
Trước khẩu Thần công siêu khủng ở Kremli
Van
Đai – thiên đường trên mặt đất
Van Đai và Iadenbisy được coi là những địa danh lịch
sử của Liên bang Nga. Nơi đây có nhà nghỉ của gia đình Oleg Bavykin, Trưởng ban
đối ngoại của Hội nhà văn Nga.
Người van Đai tự hào nói rằng: Trên bầu trời có Thiên
Đường, còn trên mặt đất có Van Đai…
Chúng tôi vinh dự đã được có mặt ở thiên đường trên
mặt đất!
Điều thú vị nhất là nhiều nhà văn, nhà thơ, nhà họa
sĩ, nhạc sĩ Nga gắn liền tên tuổi với Van Đai. Có thể ra một số tên tuổi quen
biết với chúng ta như : G.P. Decgiavin, A.N. Radisev, A.X. Puskin, A.I.
Ghéc-xen, A.N. Tôn xtôi, V.P. Oxtrovxki…
A.X.Puskin đã từng qua Van Đai và mua bánh mì vòng nổi
tiếng thơm ngon của các cô gái xinh đẹp bán hàng. Giai thoại kể rằng người đẹp
mang cả xâu bánh mì vòng, khách mua mỗi chiếc thì nhận được một nụ hôn. Nhà thơ
đã mua bánh và hôn đến kiệt sức…
Chúng tôi lên tàu hỏa đi Xanh Pê tec bua để đến Van
Đai.
Quãng
1 giờ đêm, Oleg đánh thức tất cả dậy. Đánh răng, rửa mặt. Đã sắp đến Ga VanĐai.
Trời tối, có mưa lất phất. Cả nhóm lịch kịch xuống tàu. Hai ta xi đã chờ
sẵn. Kim Hiền, Y Ban, Hoàng Minh Tường
một xe. Vũ Nho, Lê Văn Thảo và Oleg xe kia. Xe đi được một đoạn. Qua điểm
bán thực phẩm phục vụ 24/24 giờ. Oleg ra hiệu cho xe dừng lại để vào mua thực
phẩm. Đủ các thứ bia, bánh, cá, giò, rau quả. Tường, cùng Hiền và Oleg vào mua.
Vũ Nho với anh Thảo ngồi trong xe tán chuyện. Ta xi đi chừng nửa tiếng gì đó
thì đến nhà nghỉ của Oleg. Cả nhóm lại
lịch kịch khuân đồ xuống. Ông tài xế khoe bắt được con rái cá để ở sau xe. Mọi
người xúm vào xem. Ông tài xế tỏ ý sẵn sàng cho nếu các cô gái đồng ý nhận. Cả
nhóm cám ơn. Con rái cá bị buộc trong khoang xe phía sau có lẽ đến bảy tám cân.
Nhưng nhận con rái cá thì nuôi thế nào, cho ăn ra sao? Cám ơn là thượng sách.
Khuân đồ vào nhà gỗ của Oleg. Đúng là nhà nghỉ của Bá
tước. Qua phòng ngoài, phòng giữa vào phòng trong. Cơ man sách vở. Mọi người
uống chè nóng, ăn bánh rồi dọn chỗ nghỉ. Hai cô tiểu thư mỗi cô một buồng riêng
ở tầng hai. Anh Thảo chọn đivăng tầng hai ( Vũ Nho nhận xét rằng Trưởng đoàn
chọn chỗ đắc địa để canh gác và bảo vệ hai cô nương). Vũ Nho cũng có một phòng
riêng ở tầng hai. Căn buồng riêng ở tầng ba để không. Hoàng Minh Tường và Oleg
ngủ ở tầng một.
Khoảng 9, 10 giờ sáng
thì dậy. YBan và Kim Hiền chuẩn
bị bữa ăn. Hoàng Minh Tường đi múc nước.
Vũ Nho theo Oleg chở củi xuống đốt lò nhà tắm hơi để chuẩn bị cho buổi
chiều. Anh Thảo cùng với các cô lo bày
biện bàn ăn.
Buổi chiều Oleg đưa cả đoàn đi tham dự lễ hội lần thứ
bảy cạnh cây thánh giá trong rừng.
Đây là lễ hội được tổ chức mỗi năm một lần. Lần này là
lần thứ Bảy. Theo một bài báo mà Oleg viết trên tờ Văn học, khi quân Mông cổ
đến đây, chuẩn bị tiến đánh Nopgorot thì xảy ra một sự kiện khiến chúng đột
ngột rút lui. Lí do là quân sĩ bị sa xuống đầm lầy rất nguy hiểm. Đứa cháu gái
của Thành Cát Tư Hãn bị chết đuối trên sông. Mặt khác, nội bộ có sự chia rẽ,
lục đục. Đội quân xâm lược bỗng gặp cây thánh giá chính giáo Nga trong rừng. Có
lẽ tin rằng đây là điềm báo không thể đi tiếp. Chủ tướng hạ lệnh quân sĩ quay
về. Nhờ đó mà thành Nopgorot không bị quân Tác ta Mông cổ xâm lược.
Buổi chiều hôm đó nắng rất đẹp. Muỗi rừng nhiều vô kể.
Những người tham dự đều cầm một cành cây xanh xua muỗi. Đây là nơi giáp ranh
của ba huyện ( rai-ôn). Các vị quan khách lần lượt phát biểu. Mỗi vị đứng đầu
huyện sau khi phát biểu xong đều giới thiệu đội văn nghệ của huyện mình biểu
diễn. Oleg cũng phát biểu. Sau đó anh giới thiệu Đoàn nhà văn Việt Nam
(lần đầu tiên có khách quốc tế đến dự Lễ hội).Anh Lê Văn Thảo phát biểu. Nguyễn
Thị Kim Hiền dịch ra tiếng Nga. Anh nói đại ý vui mừng được tham dự lễ hội. Cả
người Nga và người Việt xưa kia đều có chung kẻ thù là giặc Tac-ta Mông cổ.
Chúng ta là bạn bè. Giặc Tác ta đã phải rút lui ở đất này. Chúng cũng ba lần bị
đánh bại ở Việt Nam.
Đặc biệt là trận chiến thắng lần thứ ba trên sông Bạch Đằng. Người Việt Nam đã
dùng những cọc gỗ cắm trên sông. Khi nước lên, chiến thuyền quân giặc không
nhìn thấy nên đã sa vào trận địa. Quân đội Việt Nam phản công, thuyền giặc bị va
vào cọc vỡ và bị đắm. Hiện những cọc gỗ này vẫn còn lưu giữ ở Bảo tàng Lịch sử, ở tỉnh Quảng Ninh
là tỉnh kết nghĩa với thành phố Nopgorot. Chúng tôi rất vui mời các bạn Nga đến
Việt Nam,
thăm vịnh Hạ Long, kì quan thiên nhiên của thế giới và xem cọc gỗ Bạch Đằng.
Bài phát biểu của Trưởng đoàn Lê Văn Thảo được nhiệt
liệt hoan nghênh. Nhóm Ban, Tường, Nho
hát dân ca và bài hát Nga. Rồi cả nhóm kể cả Trưởng đoàn tham gia các trò chơi
dân gian.
Y Ban hôm đó ăn mặc phong phanh nên hơi bị lạnh. Vũ Nho
xui đến chỗ bếp than nướng thịt cừu cho ấm. Không những được ấm, tránh muỗi, Y Ban còn được vị đầu
bếp hướng dẫn nướng thịt. Có lẽ nhờ vía của Ban nên thịt nướng bán chạy. Sau đó
đầu bếp còn tặng một xâu thịt ngon nhất để cám ơn. Cả nhóm ăn nhẹ, uống rượu
sau khi lễ hội kết thúc. Có thứ rau thơm mà Va-xi-a ( bạn của Oleg trồng) rất độc đáo.
Gọi là rau anh ăn chị sướng. Cả trưởng đoàn, Oleg, Vũ Nho và
Hoàng Minh Tường đều gật gù thưởng thức. Không rõ Oleg và Hoàng Minh Tường thế
nào, chứ Trưởng đoàn và Vũ Nho thì cầm chắc là chẳng làm ai sướng cả!
Dọn cỏ bên ngoài nhà nghỉ của Oleg ở Van Đai Thiên
Đường
Gặp
gỡ ở Nopgorot
Nopgorot tên đầy đủ là Veli ki Nopgorot ( Nốpgorot Vĩ
đại) để phân biệt với thành phố Nhigiơnhi Nopgorot. Thành phố này đã kỉ niệm
1150 năm ngày thành lập vào năm 2009. Người Nga coi đây là Ông tổ các thành phố
của Nga. A.X.Pu skin đã từng viết :
Ở đây là tâm hồn Nga
Chính nơi đây hương vị Nga ngào ngạt!
(
Tôi thấy câu này ghi trên tập Bưu ảnh về thành phố Veliki Nopgorot, nhưng tôi cũng thấy câu thơ
này của A.Puskin được kẻ trang trọng trên tường rào lối vào nhà thơ gỗ ở
Xuzđan. Mới biết các bác Nga ai cũng muốn nhận phần đẹp về mình).
Buổi tối đi gặp các nhà văn ở địa phương. Các bạn muốn mọi người đi bộ qua cầu, đến nơi
gặp gỡ để có điều kiện ngắm cảnh. Đích thân chủ tịch Hội nhà văn Nopgorot lái
xe đợi Đoàn ở bên kia cầu. Không khí gặp gỡ thật ấm áp, thân tình. Vũ Nho giới
thiệu thành phần của Đoàn với các bạn Nga. Trưởng đoàn Lê văn Thảo là cây văn
xuôi, đã được giải thưởng nhà nước và giải thưởng Asean. Nhà văn Hoàng Minh
Tường, nhà tiểu thuyết nhiều thành tựu. Nữ nhà văn Y Ban, một cây bút nữ sung
sức. Còn nhà văn Vũ Nho đã từng bảo vệ Tiến sĩ ở Nga, là người viết phê bình và
dịch thuật khiêm tốn.
Đoàn tặng các bạn chiếc đĩa sứ có in câu thơ Xuân
Quỳnh và một số sách : Cơn giông,
tiểu thuyết của Lê Văn Thảo, Truyện ngắn
Hoàng Minh Tường của Hoàng Minh Tường, Hành
trình tờ tiền giả của Y Ban. Vũ Nho có Truyện
cổ tích dành cho người lớn ( dịch của Xantưcov- Sê đrin), Đi giữa miền thơ và Tam ca. Mọi người hát, đọc thơ. Bạn hỏi về khuynh hướng sáng tác
hiện nay ở Việt Nam.
Y Ban đọc thơ của Giáng Vân, sau đó hát bài thơ
phổ nhạc. Anh Lê Văn Thảo hát Ru con Nam bộ. Vũ Nho và
Hoàng Minh Tường hát tiếng Nga, đọc thơ. Oleg đọc bản dịch ra tiếng Nga bài thơ
Phan Thiết có anh tôi của Hữu Thỉnh.
Anh Thảo tặng khăn cho Xvetlana, nữ nhà
báo làm thơ và tặng cho cháu bé nhất theo mẹ đến cuộc gặp.
Sau đó đoàn đi bộ, ngắm cảnh thành Novgorot. Tất cả
tường thành, tháp canh giống hệt như kiến trúc khu Kremli ở Mat xcơva. Vừa đi
dọc bờ sông vừa chụp ảnh. Có một nơi đặc biệt là đài nước với các quốc huy của
những nước châu Âu xưa từng buôn bán với Novgorot. Không biết Nicôlai kiếm đâu
được hai đồng tiền đưa cho Vũ Nho một và Y Ban một. Mỗi người ước một điều và
tung đồng tiền vào lòng đài nước để điều ước được thực hiện. Y Ban lầm bẩm ước
rất thành kính. Vũ Nho cũng ước chuyến đi trót lọt, may mắn và sớm về nhà bình yên.
Sau buổi gặp, mọi người đến ăn tối với họa sĩ, mạnh
thường quân của các nhà văn. Kì lạ là anh ta không biết uống rượu. Hiện ở tạm
trong Tu viện đang sửa. Khi mọi người đổ bộ vào nhà, anh vẫn còn đang dở việc.
Giá vẽ được xếp lại, bàn được bày ra. Chủ tịch Hội nhà văn Nopgorot đến muộn.
Không khí rất thân tình. Nhà thơ nữ tóc vàng hát thơ phổ nhạc và tự đệm ghi
ta. Y Ban, Hoàng Minh Tường hát. Uống
rượu, trò chuyện. Đặc biệt là uống theo kiểu khát vọng. Y Ban hưng phấn tuyên
bố rằng điều ước đã bắt đầu linh nghiệm và một truyện ngắn cũng đã được thai
nghén xong. Y Ban, Hoàng Minh Tường, Oleg đều đùa tỏ ý muốn ở lại
Nopgorot. Anh Lê
Văn Thảo nói nếu Vũ
Nho muốn ở lại nữa thì một mình Lê Văn
Thảo cũng vẫn đi Xanh Pêtecbua với 4 vai : Trưởng đoàn, kiêm phó đoàn, kiêm
thành viên và phiên dịch. Mọi người thích thú về quyết tâm quá cao của Trưởng
đoàn.
( Còn tiếp)
Bài đã đăng trên Blog cũ trên Yahoo.
Lễ diễu binh, rồi đến Van Đai, Bác có (đã) mua bánh mì vòng nổi tiếng thơm ngon của các cô gái xinh đẹp và hôn đến kiệt sức…?
Trả lờiXóavà thấy người hát dân ca.
.
Bài viết thú vị về bạn bè và Nước Nga.
Bây giờ không còn tục bán bánh mì vòng. Nhưng uống rượu thì cũng say... gần kiệt sức!
Trả lờiXóaCám ơn bác đã ghé thăm và có nhời động viên!
Chủ trang
Vũ Nho