Triệu Lam Châu
TÌNH CỜ CHÙM THƠ SÁNG TÁC Ở TÂY NINH
LẠI PHÙ HỢP VỚI MÓN QUÀ MỪNG NGÀY
QUỐC TẾ PHỤ NỮ 8 – 3 – 2017
Chuyến đi thực tết sáng tác của Đoàn văn nghệ sĩ Phú Yên có
tới Bạc Liêu, miền Tây Nam Bộ, rồi tới Tây Ninh, miền Đông Nam Bộ. Ở Bạc
Liêu trong đêm giao lưu văn nghệ đêm 27/2 chúng tôi đã được nghe các bạn Hồng
Liễu, Thu Ngoc Cao (Hội Văn học nghệ thuật Bạc Liêu) hát Vọng cổ trữ tình mênh
mang sông nước đậm chất Cửu Long Giang.
Thế rồi khi lên đến Tây Ninh, nơi tiếp nối giữa dải núi Trường Sơn
với đồng bằng Nam Bộ, nơi đầu nguồn của sông Vàm Cỏ Đông – trong đêm giao lưu
văn nghệ với Hội Văn học nghệ thuật Tây Ninh, chúng tôi lại được nghe giọng ca
Vọng cổ đầy truyển cảm của chị Đặng Thị Phượng, phó chủ tịch Hội.
Nhờ chi tiết rất đỗi bình dị ấy mà ngay tại mảnh đất cách mạng Tây
Ninh, nơi đóng đại bản doanh của Trung ương cục Miền Nam hồi kháng chiến chống
Mỹ cứu nước, Triệu Lam Châu đã có ngay một tứ thơ trữ tỉnh của đôi lứa
yêu nhau thời khói lửa.
Bài TẤU GIỌNG TRẦM THUỞ CŨ
Tứ thơ chính như sau: Chiều nay một mình anh ở cuối sông bất ngờ
lại nghe câu vọng cổ, không biết ai thả xuống ở phía thượng nguồn Vàm Cỏ Đông
lai láng… làm cho anh lại bồi hồi nhớ buổi chiều xưa long lanh như mắt em.
Em ơi, em đã thấy rồi đó Vầng rừng xanh đã bao trùm hết cả vùng
châu thổ và cả nước (Cách mạng đã thành công rồi) – Mà sao đôi ta vẫn cứ lênh
đênh? Ta không trách nhau đâu, em nhỉ? Bởi vì hồi ấy (Lời ngỏ mờ xa… mà như
cháy cả hoàng hôn…).
Giờ đây một mình anh với chiếc đàn kìm bên sông mà tấu lên giọng
trầm thuở cũ kể ra cũng …hạnh phúc rồi… hạnh phúc tinh thần đó, em nhé!
Đáng qúy trọng và thiêng liêng lắm đấy, một thời khói lửa oanh liệt không bao
giờ phai, đã có hình bóng thanh xuân song đôi của đôi ta!
Bài HỒN EM Ở PHÍA KHÔNG LỜI
Tứ thơ như sau: Hai ta đang sống xa nhau về mặt địa lý. Song sáng
mai nay hồn em đã hoá thành vạt nắng ngời đậu trên vai anh để cùng nhau lên
thăm chiến khu xưa của các bậc cha anh thuở trước. Một mình anh cùng bạn bè
thắp hương tưởng niệm các anh hùng liệt sĩ mà lúc nào cũng như thấy hồn em bên
anh ở phía không lời!
Nhân ngày Quốc tế Phụ nữ 8/3/2017 Triệu Lam Châu xin trân
trọng gửi tặng Chùm thơ trữ tình này tới các bà, các mẹ, các chị em thương mến
của chúng ta với lời chúc sức khoẻ, hạnh phúc, an lành và mọi thắng lợi trong
cuộc sống gia đình và xã hội!
Tuy Hoà, sáng 4/3/2017
Triệu Lam Châu
TẤU GIỌNG TRẦM THUỞ CŨ…
Ai thả câu Vọng cổ vào
đầu nguồn Vàm Cỏ Đông
Một buổi chiều xanh như
mắt em thuở ấy
Cái buổi chiều rừng chưa
bao giờ nồng nàn đến vậy
Lời ngỏ mờ xa… mà như
cháy cả hoàng hôn…
Để giờ đây anh ở phía
cuối nguồn
Vốc nước lịm mà ngời lên
sắc lửa
Một thuở chiến khu
xưa…bao giờ cũng tỏ
Gương mặt ngời, tinh
khiết ánh tâm can…
Một loáng thôi… đã vèo
bay mấy chục năm
Bao lứa trẻ lớn lên như
rừng cây lớp lớp
Lại hát câu Vọng cổ như
chúng mình thuở trước
Nghe xôn xao run rẩy lá
chiều hường…
Và chiều nay với chiếc
đàn kìm bên sông
Mình anh tấu giọng trầm
thuở cũ
Một vầng rừng xanh đã bao
trùm khắp vùng châu thổ
Sao nỗi mình cứ vậy mãi
lênh đênh?
Tây Ninh, lúc 0 giờ
09’ Ság 2/3/2017
HỒN EM Ở PHÍA KHÔNG LỜI
Vạt nắng ban mai xiên vào
cửa kính
Dè dặt, dịu dàng đậu trên
vai anh
Như một nỗi mờ xa, một
niềm dự cảm
Cùng thăm chiến khu xưa
trùng điệp bời bời…
Đi với bạn bè văn nghẹ sĩ
rôm rả nói cười
Sao lòng ta lại quay về
chốn cũ
Nơi kỷ niệm nồng nàn âm ỉ
Như cháy lên thành vạt
nắng sớm mai nay?
Em ơi, hãy nâng nụ đào
say
Lên môi mình, phả ấm hơi
cho nó
Để niềm thơ trong anh
bừng ánh nở
Dung nạp cả ngày xưa cho
tới mai sau.
Dẫu cách trở muôn trùng,
mà có xa nhau đâu
Khi anh cầm nhánh đào em
gửi về với nắng
Trước đài tưởng niệm một
mình thầm lặng
Vẫn thấy có hồn em bên
anh ở phía không lời!
Tây Ninh, 8 giờ 48’ Sáng
1/3/2017
Triệu Lam Châu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét