CHÙM THƠ 8 - 3
Nguyễn Đăng Luận Lời Thề Lá Sen
NHỮNG BÀI CA TÔI HÁT
Bài ca đầu tiên tôi hát
về mẹ
Người mang trái tim
bình yên
Lời ca dìu dặt bay bay
như những cánh chim
Bài
ca tiếp theo tôi hát về em
Tình
yêu có nhiều dông bão
Lời ca đứt đoạn mấy lần
Thời gian tính bằng tháng năm
Tuổi trẻ trôi đi ào ào như thác
Giờ tôi khác xưa
Em cũng khác xưa nhiều
Tôi vẫn nhớ và tôi vẫn hát
Những bài ca về mẹ và em
TỘI LỖI
Nếu không có trái đất
Ánh sáng mặt trời sẽ chiếu vào hư vô
Mặt trăng tối đen
Và em và hoa hồng cũng sinh ra từ đất
Ôi trái đất vô cùng thân thuộc
Bỏ quên Người
Khi yêu em và hoa
Ta có tội
HÀNG XÓM
Tôi ở đây từ trước
Trước em mười năm trời
Mới rồi em dọn tới
Căn nhà trong ngõ tôi
Chưa quen chưa dám hỏi
Không hỏi bao giờ quen ?
Em thì cứ lặng lẽ
Đi về như con ong
Tôi yêu nghề viết văn
Tính tình tôi trầm lắng
Từ hôm em dọn đến
Tôi thấy mình trầm hơn
Ngõ đi chung hơi chật
Thế may gặp rất gần
Đôi ba lần suýt hỏi
Lại thôi mắt em buồn
Hai người cùng cô đơn
Gần nhau trong một ngõ
Cầm lòng mình chẳng được
Tôi đánh liều sang chơi
Không ngờ từ hôm ấy
Bắt đầu hai cuộc đời
Mắt em buồn cũng khác
Như lắng trầm trong tôi.
NHÂN CHỨNG TÌNH YÊU
Tôi yêu Việt Nam tổ quốc tôi
Có những bài thơ làm chứng
Tôi yêu Hà Nội của tôi
Con đường hàng cây làm chứng
Tôi yêu Mẹ vì con tháng năm nhọc nhằn
Chính tôi làm chứng
Và tôi yêu em
Khát vọng trong tôi làm chứng.
TÌNH YÊU HIỆN ĐẠI
Người ta vội vàng yêu nhau
Như thể ngày mai trái đất có nạn hồng thủy
Họ bỏ nhau vội vàng
Giống cái chết của con ong
Sau duy nhất một lần bay đuổi
Hiện đại ơi !
Tôi xin
đứng bên này.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét