Thứ Bảy, 21 tháng 6, 2014

Trước đây..., Ông già..., Đoàn nhà thơ...



Chùm thơ Raxun Gamzatov trong bản dịch Việt, Tày của TRIỆU LAM CHÂU

91. Был нужен жест один, одно лишь слово, взгляд,
Чтоб миллионы рук брались за дело.
Теперь все машут кулаками, все кричат,
Но я не вижу никакого дела.

91. Trước đây, chỉ cần  một lời gọi, một ánh nhìn
Là triệu cánh tay lao vào công việc
Giờ đây tất cả giơ nắm đấm và la hét
Thế nhưng chẳng có việc nào xong.

91. Pửa quây, tán nhoòng gằm roọng đeo, thieo leéc tha đeo
Lẻ tiẹo pích mừng bân thâng viểc d’á
Cứ này thuổn thảy uổt rèng, mừng căm tệnh mớ
T’ọ chăn p’uồn bấu viểc hâư p’ần công.

92. Чабан-старик и тощая отара
Под вечер возвращаются в кошару.
И я подобно чабану бреду,
Отару тощую стихов своих веду.

92. Ông gìa lùa đàn cừu còi cọc
Buổi chiều hôm lũ lượt về chuồng
Tôi như người chăn cừu lang bạt
Chăn đàn cừu thơ còi cọc của mình chăng?


92. Lạo ké tuối phấu mần d’àng héo ngánh
Pửa p’ài đăm lượp lượp mà rườn
Hây tồng gần đếnh mần d’àng túng toáng
Đếnh phấu sli ki coót cúa hây chăn.

93. Ослы бывают — мимо не пропустят.
И человек бывает в свой черед:
Коль спереди зайти к нему
— укусит,
Коль сзади подойти к нему
— лягнет.

93. Người ta không cho lừa đi qua cạnh mình
Thế rồi con người ta cũng vậy:
Từ đằng trước đến với anh ta
- Anh ta cắn.
Từ đằng sau đến với anh ta
- Anh đá hậu.

93. Pậu bấu hẩư tu lừ gàm quá xảng
Nẳm mà gần hây tó pận nò:
Tứ p’ạng nả thâng te
- Te khốp.
Tứ bưởng lăng thâng te
- Te tản thất.

94. Проходят годы, медленно старею,
И песни все печальней у меня.
Мои заботы выросли, как дети,
Они переросли уже меня.

94. Tôi chầm chậm gìa đi, tháng năm trôi
Bài ca tôi thêm nỗi buồn đời
Nhưng nỗi lo lại như đứa trẻ
Theo tháng ngày cứ lớn lên trong tôi.

94. Hây đỏi ké pây, pi bươn lây
Tèo sli hây them puồn nội tởi
T ăn dau tiẻo tồng lủc eng
Nhẩt uằn nhẩt cải chang slim slẩy.

95. Поэты из Сахары побывали
В моих горах. Я принял их, как мог.
Они качали скорбно головами:
«А где у вас барханы? Где песок?»

95. Đoàn nhà thơ từ Xahara tới thăm
Tôi tiếp họ tại Đaghextan quê núi.
Rồi họ lắc đầu buồn rầu hỏi:
-Cồn cát lưỡi liềm quê anh nằm đâu?

95. Tàn slấy sli tứ Xahara mà d’ương
Hây phảng kheéc d’ú Đaghextan mường bản.
Boong te ngoắc ngoáy thua p’uồn xam
- Đon rài lịn liềm đin chài d’ú hâư nỏ?


2 nhận xét:

  1. Cám ơn bác Vũ Nho , cam ơn tác giả Triệu Lam Châu đã cho tôi đọc bản dịch rất giọng điệu Ra Xun Gamzatốp! Nhà thơ nào của VN hiện nay có được chất nồng nàn và đau đớn với quê hương và con người như Ra xun Gamzatốp nhỉ? Hay chỉ chạy theo hô hào và tìm "suy tôn"? Buồn hơn GamZa tốp buồn: "94. Tôi chầm chậm gìa đi, tháng năm trôi
    Bài ca tôi thêm nỗi buồn đời
    Nhưng nỗi lo lại như đứa trẻ
    Theo tháng ngày cứ lớn lên trong tôi."

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ông Raxun Gamzatov không chỉ là nhà thơ của Đaghextan, của Liên bang xô viết mà còn là nhà thơ của thế giới. Tôi rất thích tác phẩm "Daghextan của tôi" của Raxun Gamzatov do Phan Hồng Giang dịch. Triệu Lam Châu cũng dịch cả tập " Cây tiêu huyền nghe mưa" của ông. Tôi đăng dần.

      Xóa