THƠ
X.MIKANKOV TRONG BẢN DỊCH VIỆT, TÀY CỦA TRIỆU LAM CHÂU
Con cú và đom đóm
(Theo Mikhailốp)
Như một chiếc đèn chong
Đêm sâu thẳm ngoài đồng
Đom đóm lập loè phát sáng
(Một phận hèn đơn lẻ u buồn).
Một con cú đuổi theo
Tóm được con đom đóm
“Tôi đã làm gì anh?”
“Cậu đã quấy rầy tớ
Bằng ánh sáng của mình”.
Một bản án rõ ràng
Phải xử ngay tức
khắc.
Đom đóm tắt ánh sáng
Đành phải lên thiên đường…
Thực ra đom đóm ấy
Bị nuốt vào họng cú săn đêm.
1957
Tua gạu oạ xính hỏi
(Rièo Mikhailốp)
T’ò
t’ồng ăn t’ẻn
tẻm
Gừn lẩc lịu noỏc nà
Tua xính hỏi d’ẻt d’è phjắp phính
(Slổ mỉnh eng p’uồn d’ó đan thân).
Tua gạu đeo t’iẻp
rièo
Noa đảy thư xính hỏi
“Khỏi hất lăng hẩư nỉ?”
“Ăn rủng roàng cúa mầư
Chẩu choả thuổn đang câu”.
Chăn xình lẻ ăn xá
Mẻn ta xét făn fi.
Xính hỏi đắp đi rủng
Lèo mẻn khửn mường sliên…
T’ọ gà rình xính hỏi
Mẻn gạu gừn kin đíp d’á nò.
1957
Những họ nực cười
Không có các họ sau:
Bạc nhược, Giẻ, Ăn bám
Điểm năm, Điểm hai, Canh
Hoảng sợ và Cái rốn.
Và chúng ta thường gặp
Họ, mang tên thú rừng
Cả tên chim, tên cá
Tên những loài côn trùng:
Gà trống, Tôm, Cá ngạnh
Bò thiến, Bò cái tơ
Bọ gậy, Chuột, Bọ đất
Chim cút, rồi Hải ly.
Có người mang họ Muỗi
Tính lại như thú rừng
Người mang họ Sư tử
Lại nhỏ như côn trùng.
Người mang họ Diều hâu
Lại sợ Vành khuyên nhỏ
Lão luyện – mà như lợn
Chất phác – lại cáo già.
Họ Tôm, nếu không ngu
Không vô học, đần độn
Không chịu lùi về sau
Hẳn tiến lên phía trước.
Họ Bãi đờm nguyên sơ
Mà đổi thành họ Ngọc
Nếu thực chất như lừa
Mong làm sao khác được?
Họ Nấm, Bánh ga tô
Vẻ vang muôn đời mãi
Vậy xin kết luận rằng:
Không có họ tốt, xấu
Cơ bản là con người.
1946
Lai mú đây khua
Nắm mì bại mú nẩy:
Ón nhạp, Phén, Kin pằng
Thắn hả, Thắn sloong, Thang
Lao slắn oạ Đúc đỉ.
Boong hây đảy rổp
lầng
Mú, thư mình tua cúa
Thuổn mình nổc, mình pja
Mình lai thình mèng mẩt:
Cáy sleng, Củng, Pja coòng
Mò toon, Mò slảo ón
T’ảo t’ỉnh, Nu, Non tôm
Tua nổc gừa, Nu pế.
Mì gần thư mú Mèng
Chửng t’ồng tua cúa
rại
Gần thư mú Kỳ lằn
T’iẻo sláy eng mèng mẩt.
Gần thư mú tua Lẳm
T’ọ lao nổc Khiêu eng
Mjảu – t’iẻo t’ồng mu nựa
Ngày rưởng – lèo slẩy khôn.
Mú
Củng, uảng bấu tăn
Chắc
slư tha, đi rủng
Bấu
nhẳn thân mừa lăng
Vẳn
chằn đây mừa nả.
Mú
Mủc ay cốc t’ầu
Lăng
tối p’ần mú P’ảo
Uảng
chăn t’ồng tua lừ
Ngoòng
piến đai rừ đảy?
Mú
Choóp, Pẻng ga tô
Tha
nả roàng xiên t’ởi
P’ận
xo phuối gằm choi:
Bấu
mì mú đây, hén
Cốc
pỏn lẻ tua gần.
1946
Một con thỏ biến báo
Bị
kẻ thù rượt đuổi
Chạy
bán sống bán chết
Trong
kinh hãi tột cùng
Thỏ
tọt vào hang cáo.
Nhưng
hang cáo, than ôi
Đâu
phải nơi trú ẩn.
Thỏ
định vụt trở ra
Bỗng
hoàn hồn trở lại,
Vì thỏ ta chợt thấy
“Nét
trẻ thơ trong này”:
Kìa
một bầy cáo nhỏ
Cáo
già đi vắng nhà…
“Mình
lại không may rồi
- Thỏ chợt lấy lại hơi –
Mình
đến đây phạt cáo…”
1963
Tua thó đeo sliểm mjạu
Mẻn
slấc thầu t’iẻp pắt
Tẻ
ni khả ni thai
Slăm
mảo meẻc chón chén
Thó
lít khảu ngườm hân.
T’ọ
ngườm hân, rối nò
Bấu
dử rù ni đỉ.
Thó
slưởng lít oóc mà
Rựt
khoăn mà t’ò t’iẻo,
Nhoòng
te loác mủng hăn
“D’ưởng
lủc eng chang ngườm”:
T’jà
mì phấu hân sláy
Hân
ké bấu d’ú rườn…
“Hây
t’iẻo bấu xái sló
-
Thó rà au t’iẻo châư –
Hây mà fạt hân ló…”
1963
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét